Dịch giả: †Ares†
Biên: Spring_Bird
Chỉ thấy Thanh Vân Tử cuống quít lên, cũng không chờ đạo đồ kia nói tỉ mỉ, hai chân dậm một cái đã vọt ra ngoài cửa sổ, bay lên không trung trăm trượng nhìn xuống đạo quán, hai tay giương ra, theo gió bay nhanh về góc phía Tây.
Khỉ đá và Phong Linh cũng vội vàng chạy ra, nhưng mà cả hai chạy chậm, khi chạy đến nơi phát sinh sự việc thì chỉ thấy một đám đạo đồ vây quanh Vu Nghĩa đang tức giận mắng chửi.
Khi khỉ đá và Phong Linh chạy tới, mọi người đều ngậm miệng. Vu Nghĩa vội vàng lấy tay rẽ đám người ra hai bên, gật đầu chào:
- Sư thúc. Khụ khụ khụ...
Vu Nghĩa phụ trách trấn thủ Tàng Kinh các, thường ngày tuy không có lui tới gì với khỉ đá, nhưng khi gặp mặt còn không đến mức lạnh lùng căm tức như các đạo đồ khác, chí ít vẫn có thể gật đầu chào hỏi.
Có lẽ nguyên nhân bởi vì Vu Nghĩa tương đối hay giao tiếp với Tu Bồ Đề.
Những đạo đồ khác thấy Vu Nghĩa cung kính như vậy, cũng đành gật gật đầu với khỉ đá.
Lúc này khỉ đá mới nhìn rõ tình huống.
Vu Nghĩa kia được một nữ đạo đồ dìu, khóe miệng đầy máu, dường như bị nội thương.
- Đã xảy ra chuyện gì? Ngươi không sao chứ?
Khỉ đá hỏi.
Vu Nghĩa khoát tay áo, nói:
- Không có việc gì.
- Sao lại không có việc gì? Yêu nữ Dương gia kia thật sự là khinh người quá đáng!
Có đạo đồ không nhịn được nóng giận quát.
Nhưng người này lập tức bị Vu Nghĩa phất tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149814/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.