- Oanh...
Cánh cửa cực lớn màu đỏ thắm lại mở ra một khe nhỏ!
Thạch hầu chợt mở to hai mắt, trong ánh mắt tràn đầy mong đợi.
Lại là nữ đồng mặt tròn kia, nàng từ trong khe cửa nhô đầu ra nhìn thạch hầu, hồi lâu sau, mới nhảy qua bậc cửa, sửa sang y quan đi tới trước mặt thạch hầu, ngồi xổm xuống.
- Còn chưa đi?
- Sư tôn lúc nào gặp ta?
Thạch hầu hỏi.
- Sư tôn sẽ không gặp ngươi, ngươi đi đi.
- Sư tôn vì sao không gặp ta?
Nữ đồng cắn môi, hồi lâu sau mới mở miệng:
- Sư tôn vì sao không thu nhận ngươi, ta không biết. Chẳng qua sư tôn xưa nay không đuổi người cầu đạo, lần này không thu nhận ngươi, sợ là ngươi quỳ bao lâu cũng không vào được.
Nữ đồng nhìn ánh mắt thạch hầu, hơi không đành lòng.
- Nếu cầu được đạo pháp, ta sẽ đi. Nếu cầu không được, ta nguyện chết ở trước cánh cửa này.
- Vậy ngươi cứ đợi mà chết trước cánh cửa này đi! Trẻ con không thể dạy!
Nữ đồng bất đắc dĩ thở dài, xoay người trở về trong quan.
Lại một hồi lâu sau, nữ đồng kia quay lại, trong tay có nước và hoa quả.
- Là sư tôn bảo ngươi đưa cho ta?
Thạch hầu vội vàng cầm lấy cái bình, uống một hơi cạn sạch.
- Là ta không muốn ngươi chết ở đây, làm dơ bẩn chỗ này nên mới tự mình lấy ra cho ngươi. Nói không chừng lúc về còn bị sư tôn trách mắng!
Không quan tâm nhiều như vậy, thạch hầu ăn như hổ đói.
Nữ đồng ngồi xuống bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bat-hau/1149799/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.