Dịch: CP88
***
Sau khi bận rộn một hồi trong nhà bếp, mẹ Từ bưng món ăn đi ra, mà Từ Tử Dịch lại cười không nổi, trong lòng ngoài hối hận cũng chỉ có hối hận.
Trời đã tối nhưng phía sửa xe vẫn không tìm được nơi này, còn đang lòng vòng xung quanh.
Hàn Lăng Dương và bọn họ gọi hết cuộc này đến cuộc khác, nhưng nơi này quá hoang sơ, dù có gửi định vị cũng không tìm nổi.
Từ Tử Dịch bật đèn trong phòng khách lên rồi đi ra ngoài, nhìn bóng lưng của Hàn Lăng Dương nói, "Ăn cơm tối."
"Được." Cậu cúp máy, xoay người theo Từ Tử Dịch vào nhà.
Mẹ Từ nhiệt tình bắt chuyện, còn lấy một chai Sprite trong nhà ra, Từ Tử Dịch đi lấy cái bát mới cho Hàn Lăng Dương, đũa cũng chọn một đôi sạch sẽ nhất.
Ba Từ quát to một tiếng, em trai của Từ Tử Dịch mới cầm theo cái điện thoại đi vào.
Thế nhưng dù đã ngồi trên bàn ăn mà cậu ta vẫn không dời mắt khỏi cái màn hình điện thoại, Từ Tử Dịch lạnh mặt, dứt khoát không nhìn nữa. Cậu ta cũng không sợ cô ấy, dù sao cũng đã bị cô ấy phát hiện rồi, Từ Tử Dịch lại chẳng thế đập cái điện thoại này ra.
Từ Tử Dịch cầm chai Sprite rót cho Hàn Lăng Dương một cốc, người một nhà đều ngồi vào chỗ của mình.
Hàn Lăng Dương đói muốn chết rồi, buổi trưa nay không được ăn cơm, chỉ ăn duy nhất một túi bánh quy trên xe tạm lót bụng.
"Cháu là người ở đâu nhỉ?" Ba Từ không nhịn được lên tiếng.
Hàn Lăng Dương thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-ngot/475355/chuong-112.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.