Dịch: CP88
Thi Điềm thế nào lại có cảm giác con thỏ trắng là cô đã rơi vào hang sói lớn này rồi?
"Kỷ Diệc Hoành, anh đừng kích động."
"Anh không kích động, anh chỉ đang thực hiện nghĩa vụ của người làm chồng thôi."
Thi Điềm chỉ tay về phía anh, "Anh chỉ giỏi nói linh tinh."
Không thể tiếp tục nghe anh nói nữa, khuôn mặt cô sắp bị thiêu cháy rồi.
Thi Điềm xoay người muốn chạy, thế nhưng tiếng bước chân vẫn theo sau, Thi Điềm còn chưa kịp chạy xa trên eo đã có một cánh tay quấn lấy. Kỷ Diệc Hoành thoáng dùng sức, liền dễ dàng bế bổng cô lên, hai chân Thi Điềm rời khỏi mặt đất, bị anh bế kiểu công chúa đi về phía giường.
Màn công chúa rũ xuống chạm đến đất, Kỷ Diệc Hoành lần một lúc vẫn không tìm được chỗ mở ra, liền dứt khoát nhấc lên, ôm theo Thi Điềm chui vào trong.
Anh đặt cô nằm xuống, Thi Điềm nhân lúc Kỷ Diệc Hoành kéo dài khoảng cách xoay người muốn chạy.
Nhưng hai cánh tay anh đã nhanh hơn một bước chống bên người cô, khiến trái tim nhỏ bé của Thi Điềm đập liên hồi, "Như, như vậy cũng quá gấp gáp rồi."
"Không hề, anh đã chuẩn bị sẵn sàng."
"Em...... nhưng em chưa có chuẩn bị mà."
"Không sao, cứ từ từ thôi."
Nói cái gì vậy?
Thi Điềm sốt sắng nâng tay che trước ngực, Kỷ Diệc Hoành cúi người hôn lên trán cô, lại dời qua tai, cổ họng của cô vì lo lắng mà cũng sắp bị xé rách, "Đừng......"
"Bây giờ em là vợ anh rồi." Môi anh ở bên tai cô nỉ non, mấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-ngot/475353/chuong-110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.