Dịch: CP88
Thi Điềm lần này mộng thật sự, không lẽ cô giả vờ ngủ quá giỏi, khiến cho Kỷ Diệc Hoành ngủ theo luôn?
Đây vốn không phải dự định ban đầu của cô nha, cô đã nghĩ nếu Kỷ Diệc Hoành thấy cô ngủ rồi thì sẽ quay về phòng anh ngủ cơ.
Thi Điềm không dám có động tác quá lớn, bả vai hơi nâng lên. Kỷ Diệc Hoành thở đều đều, đối với động tác thăm dò của cô không hề có phản ứng. Xem ra là mệt thật sự rồi, áp lực lớn như vậy đè xuống, cũng chỉ có một mình anh chịu đựng, lại chưa bao giờ để cho người khác thấy được anh có bao nhiêu khó khăn mệt mỏi.
Thi Điềm không dám động đậy lung tung nữa, nếu lần này đánh thức anh, cũng không biết phải mất thêm bao lâu anh mới có thể ngủ tiếp.
Cô chậm chạp nhắm mắt lại, tiếng hít thở bên tai vẫn hết sức đều đặn, ban đầu cô còn chật vật mãi không thể ngủ, đến nửa đêm đầu óc nặng trĩu, rốt cuộc cũng ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau, Kỷ Diệc Hoành thức dậy từ rất sớm, lúc ngồi dậy cẩn thận từng chút một để không đánh thức Thi Điềm đang ngủ say.
Chờ đến khi cô tỉnh lại, vừa mở mắt liền nhìn thấy vé vào cửa Kỷ Diệc Hoành để lại cho cô.
Thi Điềm nhìn thời gian, là bắt đầu vào buổi chiều.
Cô dậy rửa mặt, Kỷ Diệc Hoành gửi tin nhắn dặn dò cô tự xuống tầng ăn sáng, lát nữa anh còn phải diễn tập nên không thể mang theo điện thoại.
Thi Điềm trả lời lại anh, nói anh cứ yên tâm.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-ngot/475328/chuong-85.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.