Dịch: CP88
Thi Điềm rụt cổ lại, cô cảm thấy Kỷ Diệc Hoành càng ngày càng to gan, lời này cũng không có một chút nào chỉ là thả ám hiệu, rõ ràng là trần trụi......
Cô đẩy trước ngực anh, "Cậu đừng có làm bừa."
"Tôi làm bừa với cậu bao giờ? Là cậu cứ mãi do dự lưỡng lự nên tôi mới giúp cậu nghĩ cách thôi."
Thi Điềm cấp tốc chui ra khỏi lồng ngực của anh, "Gạo nấu thành cơm, vậy cũng là cơm sống."
"Cơm sống tôi cũng thích ăn."
"Không thèm để ý đến cậu nữa." Cô xoay người muốn đi.
Kỷ Diệc Hoành kéo cô lại, "Đường về trường không phải hướng này."
"Kỷ Diệc Hoành, cậu nói xem, có phải là do mình nghĩ quá nhiều không?"
"Còn không phải hả." Cậu thiếu niên cầm tay cô chầm chậm đi về phía trước, "Để cậu ở bên cạnh, những chuyện phải đối mặt và sắp đối mặt tôi đều đã nghĩ tới, tôi cũng chưa từng sợ hãi."
Làn sương mù mịt trong lòng Thi Điềm bởi vì câu nói này của Kỷ Diệc Hoành mà bay biến sạch. Kỷ Diệc Hoành cũng đã nói như vậy rồi, cô còn cái gì phải sợ nữa, mà chuyện cô lo lắng không phải là vẫn còn chưa đến à?
Kỷ Diệc Hoành đưa Thi Điềm về ký túc xá, Từ Tử Dịch thấy cô đi vào, liền vẫy tay gọi cô, "Sư tử nhỏ."
"Tối nay không học hả? Đã chuẩn bị đi ngủ rồi?"
Từ Tử Dịch đưa tấm vé vào cửa xem buổi biểu diễn kia cho cô, "Hàn Lăng Dương gọi điện nhưng cậu tắt máy, cậu ấy nhờ mình chuyển cho cậu."
Thi Điềm nhận lấy, "Cái gì thế?"
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-ngot/475323/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.