Dịch: CP88
Mang đi nơi khác không xin phép không sao nhưng vui lòng ghi rõ tên dịch giả hoặc dẫn link. Đây là sự tôn trọng tối thiểu bạn nên làm dành cho dịch giả. CP88 xin chân thành cám ơn!
***
Hai người đi ra ngoài, cậu nam sinh kia thức thời không bám theo nữa.
Thi Điềm liếc sang Kỷ Diệc Hoành đi bên cạnh, "Điện thoại của mình......"
Anh nghiêm túc nhìn sang cô, điện thoại nắm chặt trong lòng bàn tay vẫn chưa có ý định trả lại. "Sau này nếu lại có chuyện như vậy thì cậu cứ nói là không mang theo điện thoại."
"Đều là sinh viên cùng trường với nhau cả."
"Cùng lớp cũng không được."
Thi Điềm cầm điện thoại về, "Cậu cũng thêm wechat của mình mà."
"Tôi không giống." Kỷ Diệc Hoành bật thốt lên.
Trái tim Thi Điềm đập trật một nhịp, anh thì khác chỗ nào?
Ừ, anh thêm cô là bởi vì cô bỏ tiền ra mua đồ ăn cho anh, nên anh phải trả lại.
Thi Điềm len lén liếc sang Kỷ Diệc Hoành, trái tim vẫn còn đang bình bịch nhảy loạn. Khuôn mặt của con trai quả nhiên luôn là thứ mê hoặc lớn nhất, Thi Điềm từ nhỏ đến lớn chính là một nhan cẩu(*) không hơn không kém, Thi Điềm thật sự sợ nếu mình cứ tiếp tục nhìn khuôn mặt này mỗi ngày, e là sẽ sớm không chịu nổi muốn trêu ghẹo anh mất thôi.
(*) gần giống với nhan khống, đều là những người yêu khuôn mặt đẹp, nhưng có phần say mê hơn một bậc, lại có một phần nào đó có hơi hướng như là độc thân cẩu, bất đắc dĩ lại mang theo ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-ngot/475260/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.