Hai ba con từ vườn thú trở về, cảm xúc của Quan Quan tốt hơn trước rất nhiều, cũng thích ứng dần với hình thức làm việc của Chúc Chu.
Thấy cảm xúc Quan Quan không còn tệ như mấy hôm trước nữa, Chúc Chu càng ra sức làm việc.
Anh vốn nghĩ mình chỉ dạy cho Diệp Hàng nhiều nhất là một tháng thôi, bởi vì những thứ anh biết cũng không nhiều, công thức, cách làm đều rất đơn giản, một tháng là có thể dạy xong, hai tháng là nhiều rồi. Thế nhưng đến tháng 10, Diệp Hàng vẫn không có ý dùng việc học lại, vẫn để anh dạy nấu ăn.
Thực ra cách nấu ăn của anh có thể được coi là cách làm đại chúng, nhưng dù giống nhau về hình thức thì tùy từng người mà đồ ăn làm ra sẽ khác nhau, hương vị đương nhiên cũng khác.
Hơn nữa món ăn anh làm còn có tuyệt kỹ độc môn. Ngoại trừ những loại gia vị có thể mua được trên thị trường, khi anh nấu cho Quan Quan có nghiên cứu ra một loại gia vị mới là hạt mè xay. Rang hạt mè lên cho thơm, xay thành bột mịn, lại gia giảm thêm các loại gia vị trung hòa, chi tiết hơn thì thôi đi, nói chung đây là pháp bảo, Quan Quan ăn cơm cũng thơm ngon hơn trước.
Loại gia vị này không phải món nào cũng thêm, cái gì có thể dạy anh cũng dạy cho Diệp Hàng rồi, riêng loại gia vị này thì không thể cho Diệp Hàng biết được.
Đây là cần câu cơm cho nhóc nhà anh, bé vẫn là bảo bối lớn nhất.
Nếu như ngay cả bí quyết độc môn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-boi/222431/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.