*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Lần đầu Thời Du nhìn thấy Chúc Cẩn Nhi là ở cô nhi viện Ánh Dương, khi đó cậu còn chưa có tên là Thời Du. Lúc ấy cậu đang học hát với các tình nguyện viên, có hai người lớn đứng bên cạnh nhìn họ ca hát, bạn đứng cạnh Thời Du nhỏ giọng nói.
“Chị Lâm nói hôm nay sẽ có các cô chú tới cô nhi viện xem buổi biểu diễn của chúng ta đó, có khi chúng ta lại được nhận nuôi thì sao.” Chị Lâm trong miệng cậu bạn nọ là cô giáo dạy mỹ thuật trong đội tình nguyện của cô nhi viện, người đang dạy họ hát là chị Ngô.
Tuổi mấy nhóc khá lớn rồi, theo lời cô giáo thì trẻ con càng lớn tỉ lệ được nhận nuôi càng thấp, bởi vì tính cách đã thành hình, không thể uốn nắn thành một kiểu khác, cũng không thể dung nhập vào gia đình mới, có đứa nhỏ lớn chút được nhận nuôi, không lâu sau lại bị gia đình gửi lại. Cho nên những người tới cô nhi viện để nhận nuôi thì đều tìm mấy bạn nhỏ dưới 6 tuổi trước.
Mà cậu đã 11 tuổi rồi
Qua 15 tuổi sẽ không được nhận nuôi nữa, bởi vì sẽ ở lại cô nhi viện đến 18 tuổi, thi vào đại học rồi sẽ chẳng còn quan hệ gì đến cô nhi viện nữa, phải rời khỏi nơi đây, bắt đầu cuộc sống của riêng mình. Bởi vì là cô nhi nên nhà nước sẽ miễn học phí, mỗi tháng còn được phát chút tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-boi/1106079/chuong-104.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.