Chúc Chu hoàn toàn không biết gì về những chuyện Triệu Nhiên đang làm, càng không ngờ Triệu Nhiên nhìn ảnh một lúc đã nảy ra ý đồ xấu. Anh đón Tết Nguyên Tiêu ở chỗ Tô Tuyết Chi, tối đó anh đưa Quan Quan về. Vốn Tô Tuyết Chi còn muốn Chúc Chu và Quan Quan ở lại một đêm, hôm sau hẵng về, dù sao cũng muộn rồi, nhưng tối đến là Quan Quan lại muốn về nơi quen thuộc, hơn nữa mai còn phải làm việc nên Chúc Chu về nhà.
Chúc Phạn đưa hai ba con về, dọc đường, vì Quan Quan đang ngủ nên hai anh em không nói gì, Chúc Chu có hàn huyên hai câu, sau đó cũng không lên tiếng nữa.
Xe đỗ trong gara, khi Chúc Chu bế Quan Quan chuẩn bị xuống xe, cuối cùng Chúc Phạn cũng nói chuyện.
Y nói với Chúc Chu trên ghế phó lái: “Nếu có chuyện gì cần giúp đỡ, có thể liên hệ với tôi.”
Chúc Chu nhìn người em trai luôn mất tự nhiên, không thích giao lưu với anh giờ lại nói một câu như vậy, không khỏi nở nụ cười, nói: “Được, bình thường em bận rộn nhiều việc, phải chú ý thân thể đấy, đừng để bị cảm. Ông chủ của anh vừa bị cảm hai hôm tết, phát sốt ho khan, truyền nước ba ngày mới khá lên. Em uống ít rượu thôi, xã giao có thể tránh thì tránh, cơ thể quan trọng hơn.”
Việc Chúc Chu quan tâm y vốn khiến tâm trạng Chúc Phạn không tệ, nhưng vừa nghe Chúc Chu nhắc tới ông chủ của mình, y đã đen mặt quay sang chỗ khác, không thèm đáp lại anh nữa.
Chúc Chu nhớ ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-boi/1106054/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.