Chúc Chu cũng không biết Diệp Hàng đã nhận định anh là người tố cáo.
Cũng không biết Diệp Hàng gọi điện cho anh.
Cho nên tối đó làm cơm cho Thời Đường xong, khi dắt con về đến nhà, anh lại thấy Diệp Hàng ngồi trên xe xuất hiện bên đường trước cổng tiểu khu.
Người ngồi trên ghế lái là trợ lý của Diệp Hàng, Diệp Hàng ngồi trên ghế phó lái, y không màng đến lời khuyên can của bác sĩ, kiên trì muốn rời khỏi bệnh viện, có ngồi xe lăn cũng phải gặp được Chúc Chu.
Chúc Chu vừa nhìn thấy Diệp Hàng đầu đã ân ẩn đau. Anh nhận ra dù mình có chủ động phân rõ giới hạn với đối phương thì người ta cũng không buông tha cho anh.
Rõ ràng không còn quan hệ gì nhưng đối phương vẫn tìm tới anh.
Đầu Chúc Chu đầy dấu hỏi chấm, dắt tay Quan Quan đeo cặp sách nhỏ đi về phía Diệp Hàng, sau đó dừng lại ở chỗ cách y không xa không gần.
Quan Quan cũng không biết sóng ngầm mãnh liệt giữa người lớn, bé chỉ nhớ mình từng gặp chú này rồi, lúc đó baba còn bảo bé chào người ta nữa.
Sau khi Quan Quan đi qua cùng Chúc Chu, khi Diệp Hàng nhìn sang, bé chủ động chào hỏi đối phương.
“Chào chú ạ.” Tiếng nói vẫn ngây thơ trong sáng như trước.
Chỉ là Diệp Hàng không cổ vũ tinh thần Quan Quan như lần trước, trong tâm chí y chỉ có chuyện của Thời Đường thôi, miễn cưỡng đáp lại Quan Quan một câu xin chào.
Diệp Hàng nhìn Chúc Chu, cố nén lửa giận, duy trì lễ phép dò hỏi Chúc Chu: “Chúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-boi/1106007/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.