Hai ba con đến trạm tàu điện ngầm, Chúc Chu quét mã bằng điện thoại, Quan Quan cũng cầm thẻ thân phận của mình quẹt một cái lên máy soát vé, vừa cười vừa chạy qua cửa soát vé đã mở, vọt tới bên người Chúc Chu, nắm lấy tay anh.
Thẻ thân phận có luồn một sợi dây, Chúc Chu đeo thẻ lên cổ cho Quan Quan, lát nữa ra khỏi ga tàu anh sẽ cất đi, miễn cho Quan Quan đánh rơi mất.
Bên trong tàu điện ngầm, Quan Quan yên tĩnh dựa vào bên người Chúc Chu, không nói gì cả, cùng lắm chỉ ngó nghiêng hai bên một chút hoặc nhìn phong cảnh ngoài cửa sổ.
Bé ngồi tàu điện ngầm cùng baba nhiều lần rồi, biết khi đi tàu điện mọi người đều không lớn tiếng nói chuyện, cũng không ăn uống trên tàu. Những quy tắc bày baba đã dặn mấy lần, bé đều nhớ kỹ, cũng tạo ra thói quen không cười đùa chạy loạn khi đi tàu điện ngầm.
Tàu đi rất nhanh, qua bốn năm trạm là tới nơi. Ra khỏi ga tàu, Chúc Chu sợ Quan Quan đi mệt nên bế bé vào tiểu khu.
Vào nhà Thời Đường, Chúc Chu lấy đôi dép lê nhỏ đã chuẩn bị cho Quan Quan ra đi vào cho bé, sau đó lại để con ngồi trên salon trong phòng khách giống như lần trước vậy.
Chúc Chu phát hiện nếu bé ngồi trên ghế salon thì Quan Quan không thể nằm nhoài ra bàn vẽ được, để Quan Quan đợi một chút, anh vào bếp lấy cái ghế nhỏ mình thường ngồi lúc nhặt rau ra phòng khách cho Quan Quan. Ghế nho nhỏ, vừa vặn để Quan Quan ngồi rồi nhoài
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-boi/1106004/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.