Chuyện Diệp Hàng ăn cơm cùng Ngô Hoài Vũ, Thời Đường không hề biết. Hắn nghe thấy Chúc Chu gọi mình ra ăn cơm, xem lướt qua phần văn kiện cuối cùng, click hoàn thành, tắt máy tính lại, đứng dậy đi ra ngoài.
Vừa đi vừa nắn bóp phần gáy. Cả một buổi sáng đều ngồi trước máy vi tính, Thời Đường cảm thấy cổ mình đã cứng như đá rồi, quyết định lát nữa ăn cơm xong sẽ ngồi lên ghế mát xa một lúc.
Sau khi Thời Đường ra ngoài, vừa nhìn thấy Chúc Chu đã nghĩ ngay đến đứa trẻ tối qua.
Hiếm khi hắn chủ động tán gẫu với Chúc Chu hai câu.
“Đứa bé tối qua là con của anh?”
Chúc Chu bưng canh tới trước bàn ăn, nghe vậy, đặt canh xuống lùi ra sau mới đáp: “Đúng thế.”
Thời Đường rời bát canh qua, cầm thìa khuấy mấy cái: “Được anh dạy dỗ rất tốt.”
Thời Đường nói xong, Chúc Chu nghe thấy con trai được khen, trong lòng nhảy nhót. Đương nhiên là anh thấy vui vì con trai mình được khen, trả lời: “Cảm ơn, tính cách nó vốn thuộc dạng tương đối yên tĩnh.”
Sau đó Thời Đường cũng không nói gì nữa.
Thấy Thời Đường yên tĩnh dùng cơm, Chúc Chu cũng không nhiều lời, trở lại bếp làm việc của mình.
Vì lời nói của Thời Đường, Chúc Chu không nhịn được nghĩ đến con trai bảo bối của mình.
Nghĩ xem bé ở vườn trẻ làm gì, có phải cũng đang ăn cơm trưa hay không, ăn có ngon không, ăn xong có đi tản bộ một chút rồi ngủ chưa không, buổi trưa không biết con có ngủ ngoan không.
Nghĩ tới đây, Chúc Chu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-bao-boi/1105993/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.