Sau một hồi nói chuyện,cô và anh đi vào...
Từ Ngọc đang nói chuyện với Thiên Luân (có vẻ hợp gu ý mà ?)
-A Linh Linh....sao cậu biết mấy anh này vậy?
Băng Linh lại gần cô...
-Mình đâu có biết.
-Vậy sao bạn anh ấy nói cậu quen.
Thiên Luân:
-Bạn em quen Mãn Phong,bọn anh là bạn cậu ta vậy là quen rồi.Thiên Luân cười,bọn họ chỉ đoán thôi để làm quen chứ chưa rõ sự thật.
-Ồ Từ Ngọc dùng ánh mắt dò xét nhìn cô và Mãn Phong.
-Nhìn gì tại cậu hết đấy.Băng Linh trách móc.
-Sao lại tại mình.Từ Ngọc không biết vì sao lại bị trách như vậy.
-Nếu cậu ko đến cái nơi ồn ào,không khí thì kinh khủng như vậy,không bị bọn đàn ông ghẹo thì mình đâu phải đến.
Từ Ngọc ôm vai Băng Linh,biết cô ko thích mấy nơi như này nên nói giọng nũng nịu:
-Thôi được rồi,mình xin lỗi bắt cậu phải đến đây cứu mình.
-Vấn đề ko phải là cứu cậu mà vấn đề là mình đến đây gấp quá tông vào đuôi xe của 1 người,ak không chỉ đụng nhẹ xíu mà bị bắt bẻ.
-Vậy sao tội cho Linh Linh yêu quý của mình quá,nhưng là ai bị cậu đụng xe vậy?
-Còn ai ngoài cái người 'vừa biến thái vừa quá đáng lại khó tính 'ở đằng sau nữa.
(Đáng lẽ người bị đụng trách chứ đây ngược lại rồi)
-Ukm,Á.....người đằng sau cậu....là chủ tịch Lưu thị Lưu Mãn Phong mà.Tập đoàn này kinh doanh nhiều nơi,nhiều thứ còn được xếp đầu top Thế giới đấy,người này còn có biệt danh là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ac-ma-tha-cho-em-di/1876847/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.