Lời mở đầu:
Thật xin lỗi khi các độc giả phải bỏ thời gian ra đọc cái này *cúi *
Ý tương tự nhiên nảy ra không có gì cao siêu cả cũng bình thường thôi nên có gì không được thì góp ý,đừng cho mấy viên gạch đau lắm ???.
Truyện là thế này
-------------------Start------------------
Tại công ty Lưu thị...phòng chủ tịch...
Cốc....cốc...cốc...
-Vào đi.Câu nói lạnh lùng truyền lệnh cho người ngoài kia.
Cạch....mở cửa bước vào......
Người đàn ông ngồi trên chiếc ghế chủ tịch có mái tóc màu xanh lam,đôi mắt màu xanh nước biển lạnh lẽo,khí thế cao ngạo,lạnh lùng,tàn nhẫn,chỉ riêng khí thế đó đã đủ đè chết người ta.
Thư kí Lâm lên tiếng:
-Máy bay đến rồi ạ.
Không nói gì,anh đi ra,vào thang máy dành riêng cho chủ tịch,lên sân thượng đã có 1 chiếc máy bay tư nhân đợi săn,vệ sĩ khom người chào,mở cửa,lên máy bay bắt đầu đến Mỹ ký hợp đồng.
Bên Mỹ....
Trường đại học Massachusetts Institute of Technology (MIT),là trường đại học tốt nhất nước Mỹ,được xếp hạng trường giỏi nhất Thế Giới...
-Linh Linh...đợi tớ ( Từ Ngọc gọi với,cô có mái tóc đen,đôi mắt đen huyền,làn da trắng,là con gái duy nhất của Từ gia,cũng là bạn thân của Băng Linh từ hồi đi học)
Băng Linh quay lại,mái tóc màu kem óng ả bay trong gió,đôi mắt màu xanh nước biển yêu kiều,làn da trắng mịn,2 má phúng phính trông rất đáng yêu nhưng ai ngờ tính cách lại lạnh lùng.Cô -con út của Băng gia,xinh đẹp,giỏi giang,không kiêu ngạo như những tiểu thư nhà giàu.
-Cậu nhanh chân lên.
-Ukm.Từ Ngọc chạy tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ac-ma-tha-cho-em-di/1876844/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.