Ăn xong bữa sáng “áp suất thấp” Giang Sâm làm cho tôi, điện thoại đổ chuông, ba mẹ chồng ở nước ngoài gọi đến.
Theo kế hoạch ban đầu, đúng ra chiều hôm qua chúng tôi đến sân bay đón ba mẹ anh nhưng do gặp bão tuyết nên phải ngừng chờ ở sân bay quá cảnh. Thời gian về bị chậm lại.
“Tiểu Du, con chăm sóc Giang Sâm vất vả rồi.” Mẹ chồng bên đầu video bên kia dặn dò, “Nếu mà nó vì mất trí nhớ mà bắt nạt con thì cứ việc đánh chửi, đừng khách sáo.”
Giang Sâm buồn bực: “Mẹ, mẹ có quan tâm con không?”
Mẹ chồng trợn mắt: “Thằng nhóc thúi, con còn có mặt mũi nói? Nếu không phải tự nhiên đang êm đẹp lại mất trí nhớ thì còn mấy chuyện vớ vẩn này sao? Mẹ cảnh cáo con, Tiểu Du là đứa con dâu duy nhất mẹ nhận, nếu con dám làm chuyện gì bậy thì mẹ chỉ giữ con dâu!”
Giang Sâm hừ một tiếng, “Con là con ruột mẹ đó!”
Mẹ chồng: “Cũng có thể không phải.”
Hai mẹ con cãi nhau như nói tướng thanh*, tôi hào hứng ngồi nghe. (Tướng thanh: tấu nói, tấu hài là một trong những nghệ thuật biểu diễn của Trung Quốc, là loại hình khúc nghệ bắt nguồn từ cuộc sống với các hình thức là nói, học, chọc, hát, dường như đang cãi nhau nhưng lý lẽ rất khôi hài, bên cạnh đó có thêm các đạo cụ như quạt, khăn tay, tỉnh mộc (thước gõ).
Cái miệng đanh đá của Giang Sâm chắc chắn có một nửa là di truyền từ mẹ chồng. Còn nửa DNA còn lại…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dai-ac-ma-mat-tri-nho/2942207/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.