Đối với lời cầu cứu của cô làm như không nghe thấy.
Trạm Kình đợi một hồi lâu không thấy Diệp Tri Thanh nói thêm gì nữa, khẽ nhíu mày thúc giục, "Sau đó thì sao?"
Diệp Tri Thanh nhìn hắn một cái, bắt gặp ánh mắt không cho cô trốn tránh của hắn, cô vội làm xong việc, rồi xoay người nhảy xuống giường, mặc dù chỉ có một chân cử động nhưng động tác lại vô cùng nhanh nhẹn, thích ứng vô cùng tự nhiên, dường như việc dùng một chân để di chuyển đã trở thành một thói quen.
Trạm Kình híp híp mắt.
Diệp Tri thanh đơn giản thu dọn lại đồ vật của mình, một bên kiểm tra cho Trạm Kình, một bên lại lạnh lùng mở miệng nói, "Sau đó Diệp Tri Thanh ở lại Hải thị hai năm."
"2 năm?" Ánh mắt của Trạm Kình hơi cụp xuống, tất cả mọi người đều cho rằng khi ấy bọn bắt cóc đã đưa Diệp Tri Thanh rời khỏi Hải thị, cho nên Diệp gia mới không thể nào tìm thấy cô. Báo cáo mà hắn nhận được cũng cho thấy như thế, mà sự thật lại là, Diệp Chi Thanh sau đó được giữ lại ở Hải thị những hai năm trời?
"Đúng vậy." Diệp Tri Thanh không nhìn Trạm Kình, sắc mặt thanh lãnh, giống một bộ dạng bác sĩ chuyên nghiệp chỉ là đang kể chuyện của một người khác vậy, "Hai năm đó, Diệp Tri Thanh không dưới 100 lần tìm cơ hội xuất hiện bên cạnh những người thân ở Diệp gia, không dưới 100 lần hướng người họ Diệp cầu cứu nhưng những người họ Diệp đó giống như bị mù vậy, hoàn toàn làm ngơ đi lời cầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/daddy-tan-nhan-yeu-mommy/1796049/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.