"Cô Tri Thanh, tôi có khả năng sẽ tàn phế, cô phải chịu trách nhiệm với tôi." Lời này của hắn nói ra không hề bỡn cợt, hiện tại lưng của hắn đã tê dại vì đau, dây thần kinh lưng như bị ngọn lửa thiêu trụi, xương sống bỏng nặng, giờ muốn động cũng không động được.
Diệp Tri Thanh nhận thức được mức độ nghiêm trọng của vết bỏng, đối diện ánh mắt của hắn, cô nghiêm túc mở miệng, "Anh yên tâm, tôi sẽ chịu trách nhiệm chữa khỏi cho anh."
Trạm Kình nhìn xuống khuôn mặt nhỏ vô cùng nghiêm túc ấy, có chút dở khóc dở cười, cô gái này đúng là không phải dạng đần độn bình thường.
Không phải là mọi cô gái gặp phải tình huống hiện tại mà nghe thấy lời nói loại này thì h sẽ hiểu ẩn ý sâu bên trong sao? Thế nào mà áp dụng lên cô gái nhỏ này lại trở thành phụ trách chữa trị vết thương thế này?
Đúng là... đối phó với cô gái này phải dùng nhiều thủ đoạn mới được.
Hắn đảo mắt nhìn cô, "Anh cảm thấy cả đời này anh sẽ không khá lên được, em cần phải chịu trách nhiệm cả đời với anh." (Khúc này ngọt quá đổi ngôi xưng nhé quý vị)
"Anh yên tâm, bất kể tình hình của anh thực nghiêm trọng, yêu cầu tôi trị bao lâu đi nữa thì tôi cũng sẽ chịu trách nhiệm. Ba năm không được thì năm năm. Năm năm chưa khá lên liền mười năm. Tôi hứa sẽ không để thân thể anh có nửa điểm khiếm khuyết." Diệp Tri Thanh nghiêm túc nói, "Nếu anh còn chưa yên tâm, tôi sẽ ký thỏa thuận với anh."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/daddy-tan-nhan-yeu-mommy/1796040/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.