Chương trước
Chương sau
Câu này Tạ An nói thật sự rất nhỏ, hơn nữa Tạ Trì Thành đang xem hợp đồng, vẫn chưa để ý đến.
Tạ An vốn định kêu thêm một lần, nhưng vừa hé miệng liền ngậm lại, thuận tiện còn đem cửa sổ xe đóng lại.
Tạ Trì Thành nghe thấy động tĩnh, ánh mắt nhìn về phía con trai, nói: “Có chuyện gì thế?”
“Không có việc gì, daddy.”
Vừa đúng lúc này, đèn xanh sáng lên, xe chậm rãi khỏi nhà ăn kia.
Trong lòng Tạ An thở dài nhẹ nhõm một hơi, không biết vì cái gì, cậu bỗng nhiên không muốn daddy tới quá gần dì xinh đẹp.
Mặc dù rất có thể dì xinh đẹp mới chính là mami của cậu.
Loading...
Cũng không biết kết quả giám định bên kia lúc nào mới có nữa......
Tạ An càng nghĩ càng lo lắng, cậu thật vất vả với lấy được tóc của em gái nhỏ, sợ bị daddy phát hiện, cho nên còn cố ý đem tóc đưa qua phía sư phụ hỗ trợ điều tra.
Tâm trạng Tạ An rất thấp thỏm, nếu Nhạc Nhạc thật sự là em gái ruột của cậu, vậy dì xinh đẹp sẽ là mami của bọn họ sao?
Tạ An có chút chờ mong lại có chút bất an.
“Con đang suy nghĩ cái gì.”
Chợt nghe thấy giọng nói của daddy, Tạ An thiếu chút nữa đã bị dọa cho giật mình rồi.
Tạ Trì Thành nhìn vẻ mặt chột dạ của nhóc con nhà mình, rất có hứng thú buông hợp đồng xuống, nhìn chằm chằm con trai rồi nói: “Nói đi, con vừa mới suy nghĩ cái gì?”
“Không có gì.”
“Nói dối.”
Tạ An có chút bực bội, dứt khoát nói: “Daddy, con là con ruột của cha sao?”
Hỏi xong, Tạ An liền cảm thấy bản thân vừa hỏi một vấn đề quá ngu xuẩn.
Quả nhiên, daddy trực tiếp thu hồi tầm mắt, căn bản không muốn để ý tới cậu.
Tạ An rầu rĩ không vui bĩu môi một chút
Ở phía bên kia, đám người Diệp Như Hề sau khi ăn xong bữa cơm đầy ngại ngùng khó xử, cuối cùng thở dài nhẹ nhõm một hơi, cũng không đợi Lục Tư Viễn muốn nói thêm gì, cô trực tiếp mang theo Nhạc Nhạc cùng Dương San đi trở về.
Lục Tư Viễn nhìn dáng vẻ Diệp Như Hề thở dài nhẹ nhõm như vậy, lồng ngực anh đau nhói.
Tiễn người đi rồi, Lục Bạch thật cẩn thận nói: “Anh, anh cùng chị gái xinh đẹp không chỉ có mối quan hệ bạn học cũ đơn giản đúng không?”
Lục Tư Viễn cười khổ một tiếng, nói: “Tiểu Bạch, đừng hỏi quá nhiều..”
Lục Bạch nghĩ nghĩ, bỗng nhiên nhớ tới trước đó anh họ bị người nhà đưa ra nước ngoài bởi vì chuyện tình cảm, không được gia tộc xem trọng, chẳng lẽ......
“Anh, anh thích chị gái xinh đẹp.”
Lời nói trực tiếp như vậy của Lục Bạch khiến Lục Tư Viễn dở khóc dở cười, anh gõ gõ lên trán cô em họ rồi nói: “Có một số lời có thể biết nhưng không thể nói ra.”
Lục Bạch che cái trán, ủy khuất nói: “Anh, nhưng mà hai bác sẽ không đồng ý đâu.”
Nghe vậy, ánh mắt Lục Tư Viễn từ từ trầm xuống, anh nói: “Anh đã từng vì gia tộc mà chấp nhận thỏa hiệp một lần rồi.”
Mà sự trả giá cho lần đó, là suối nguồn của sự đau khổ trong hiện tại.
Anh sẽ không phạm phải sai lầm đó lần thứ hai.
Về đến nhà, sau khi Diệp Như Hề ru ngủ được Nhạc Nhạc, liền đi đến phòng khách, đã thấy Dương San đang chờ cô.
Diệp Như Hề tự biết không có cách nào tránh khỏi màn “thẩm vấn” của Dương San, nên cô cũng thành thật trình bày những sự việc trước kia một chút.
Dương San vồn dĩ còn có hảo cảm với Lục Tư Viễn, rất xem trọng anh, nhưng khi sau khi biết được gia thế của anh cùng với việc 6 năm trước anh rời đi không lời từ giã, lập tức phản cảm.
“Tiểu Hề, gia thế cậu ta như vậy, không có khả năng sẽ tiếp nhận cô gái đã có con như em.”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.