Sáng hôm sau cậu thức dậy sớm từ rất sớm,cậu nhìn xung quanh không thấy ai,chỉ còn thấy thẻ anh để trên bàn,cậu cầm lên rồi cười nhạt.
Cậu đang ngồi thẫn thờ thì bỗng nhiên chuông điện thoại reo lên,cậu cầm lên đắn đo một hồi rồi mới bắc máy.
-"Alo.."
-"Dậy rồi sao?"
-"Vâng..."
-"Ba để thẻ ở bàn ấy,con thấy chưa?"
-"Con thấy rồi"Cậu nắm chặt lòng bàn tay lại.
-"Thôi ba có việc rồi,con mau ăn sáng đi nhé..!"
Cậu chưa kịp đáp lời thì anh đã dập máy.
Cậu ngồi dậy đi vệ sinh cá nhân rồi xuống nhà xe,nhìn một hồi nhưng cũng quyết định đi bộ.
Cậu đang đi dạo ngoài phố thì tự nhiên có người dơ tay ra cản đường cậu khiến cậu giật mình lùi lại.
-"Có chuyện gì vậy ạ?"
-"Không nhận ra tôi sao?"Hắn nhìn cậu với ánh mắt đầy thất vọng.
-"..."
-"Theo đuổi cậu nhiều năm như vậy..đến khi quay lại thì cậu lại quên"
-"Anh là ai vậy..nhận nhầm người sao?"
-"Tổn thương thật đó"Hắn đặt tay lên vai cậu.
Cậu giật mình liền né ra.
-"Tôi xin phép đi trước"
Nói rồi cậu nhanh chóng rời đi,để hắn ở lại đó một mình.
(-Hắn tên là Duy Khánh,là một người từng theo đuổi cậu tận 2 năm nhưng cậu không hè hay biết đến cậu và sau đó thì hắn đã ra nước ngoài du học,bây giờ thì hắn đã quay lại.)
Cậu đi khắp phố mà cũng không biết là mình sẽ đi đến đâu. Cậu đi vào một quán cafe,gọi nước và đồ ăn rồi ngồi ở một góc nhìn ra ngoài.
Cậu ăn xong ra thanh toán thì thấy bánh kem,sững người lại một lúc rồi nói.
-"Lấy cho em cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/daddy-dung-dam-con/1799010/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.