Diệp Thiều Hoa trên tay còn cầm một tấm thẻ đen, tay phải xỏ trong túi quần, thản nhiên nhìn qua đám người bà Lý.
Cuối cùng đem ánh mắt dừng ở trên người Diệp Thành và Đỗ Mạn.
Lông mày lạnh lùng, ngay cả cầu thang đổ nát cũng không che giấu được vẻ đẹp tuyệt trần của cô.
Bà Lý đã xem mắt qua cho rất nhiều cô gái, nhưng chưa từng thấy ai xinh đẹp hơn cô gái đứng trước mặt này.
Cô vừa xuất hiện, mọi thứ chung quanh đều biến thành bối cảnh của cô.
Bởi vì gương mặt này, cả bà Lý, tiểu Hàn và Vu tiên sinh đều không liên tưởng cô với Diệp Thiều Hoa lười biếng trước đây.
Thấy Diệp Thiều Hoa gọi "Cha, mẹ". Đám người bà Lý mới lấy lại tinh thần.
"Tiểu Đỗ, cô có thêm một đứa con gái lúc nào vậy?" Bà Lý kinh ngạc nhìn về phía Đỗ Mạn và Diệp Thành.
Nếu không phải là bởi vì Diệp Thiều Hoa dáng dấp rất giống hai người họ, bà ta căn bản sẽ không cảm thấy cô gái xuất sắc như vậy lại là con gái của hai người này.
Tiểu Hàn giống như một con rùa biển, thấy qua không ít việc đời, bây giờ còn cùng hoa khôi Mỹ Mỹ đính hôn.
Nhưng dù như thế, hắn cũng bị Diệp Thiều Hoa làm cho kinh ngạc.
Nếu như không phải Mỹ Mỹ đang đứng bên cạnh, hắn sẽ lập tức nhờ bà Lý giật dây cho hai người.
Nghe được lời của bà Lý, Đỗ Mạn vỗ vỗ tay Diệp Thiều Hoa, nở nụ cười, "Thiều Hoa, sao hôm nay không gọi điện thoại cho bạn?”
Diệp Thiều Hoa biết rõ Đỗ Mạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-vu-trong-sinh-xuyen-nhanh-thanh-nu-than-toan-nang/1048548/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.