Vị Vu tiên sinh này Đỗ Mạn cũng đã nghe người ta nói qua.
Mặc dù trong nhà có tiền, các phương diện khác cũng không tệ, nhưng thực tế hắn là một người cha đơn thân đã ly hôn.
Gả con gái qua nhà người ta làm mẹ kế, đừng nói Đỗ Mạn sủng ái Diệp Thiều Hoa, cho dù không sủng ái bà cũng sẽ không đem con gái gả đến kiểu gia đình thế này.
"Tất nhiên không được, quên đi." Đỗ Mạn cuối cùng hạ quyết tâm.
Chuyện đến bước này rồi, hai vợ chồng bà sẽ nuôi con gái út.
Bà Lý nghe được lời nói của Đỗ Mạn, tay cầm chén trà dừng một chút, bà liếc nhìn Đỗ Mạn,"Nói thế nào thì Vu tiên sinh cũng là một người thành công. Quản lý cấp cao của công ty không phải là việc mà người bình thường có thể làm được. công ty đã sắp xếp một công việc cho con bé, vì là người quen nên tôi mới giới thiệu cho cô, người khác không được thế này đâu."
"Vậy chuyện tốt này để cho người khác đi." Đỗ Mạn đứng lên, cười như cũ, vô cùng giản dị: "Cháu gái bà chẳng hạn!"
Bà Lý sắc mặt lập tức thay đổi, "Không đồng ý coi thì thôi, chỉ là cái đứa mọt gạo này của nhà cô, đưa cho những gia đình khác, người khác đều khinh thường. Còn nói con gái của mình có thể được cử đến đại học B làm nghiên cứu sinh, tôi nhổ vào! Con này chắc là bị đuổi chứ gì?"
Bà Lý nhìn cháu gái như hoa như ngọc của mình, lại nhìn bộ dạng của Diệp Thiều Hoa, bắt đầu mắng chửi.
Diệp Thiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-vu-trong-sinh-xuyen-nhanh-thanh-nu-than-toan-nang/1048532/chuong-283.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.