Tại Khu C2, Anh Bưu ở trong một ngôi nhà rộng hơn 30 mét vuông.
Lúc này trong phòng còn có không ít người.
"Anh Bưu, vợ tôi còn đang bệnh. Anh có thể đưa cho tôi Tinh Hạch zombie mà tôi đã đánh trúng được không? Ngày mai và ngày kia tôi nhất định sẽ ra ngoài tìm một Tinh Hạch trở về cho anh." Diệp Trường Minh bị đè xuống, vẻ mặt kiềm chế. Buồn bã nhìn vào Tinh Hạch trong tay Anh Bưu.
Đó là một Tinh Hạch mà ông đã đào được khi đi làm nhiệm vụ với người trong đội.
Ông muốn dùng nó để đổi kháng sinh cho mẹ Diệp.
"Ai bảo Tinh Hạch là của ông, rõ ràng là đội trưởng Khâu dùng dị năng đập vỡ đầu của zombie... " Tùy tùng bên người đội trưởng Khâu liếc mắt nhìn Diệp Tường Minh: "Sao, không phục à"
Diệp Trường Minh đứng ở nơi đó.
Hắn muốn giãy dụa, nhưng người đàn ông kia lại trấn áp ông quỳ xuống.
Phục? Sao có thể phục?
Bị người ta khi dễ, thậm chí có thể cướp đi sinh mạng của mẹ Diệp, ngay cả tin tức của con gái cũng không biết.
"Được rồi, ông trở về đi." Thấy Diệp Trường Minh đàng hoàng, Bưu ca mới để người ta thả Diệp Trường Minh ra, cười nhạo một tiếng: "Diệp Trường Minh, tôi không quản ông trước tận thế là phú hào, nhưng bây giờ là tận thế, không có năng lực, ông phải . . ."
"Câm mồm?" Còn chưa nói xong, một giọng nói trong trẻo mạnh mẽ vang lên.
Ngay sau đó, một bóng dáng gầy gò bước vào như chốn không người.
Đôi lông mày rũ xuống vô cùng lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-vu-trong-sinh-xuyen-nhanh-thanh-nu-than-toan-nang/1048521/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.