Diệp Thiều Hoa cảm nhận được có ánh mắt đang nhìn mình.
Chính là đám người Cố Nguyên.
Đôi mắt đầy thù hận và sát khí.
Mà Diệp Tưởng Tưởng cũng thực sự không thể hiểu được, Tô Nhiên bỏ ba cao thủ như bọn họ không muốn, nhất định phải mang cái gánh nặng tên Diệp Thiều Hoa này.
Đây không phải muốn chết sao?
Tô Nhiên cũng không ở chỗ này thêm lâu.
Thừa dịp hiện tại mạt thế vừa mới bộc phát, tất cả lộ tuyến đều còn thông xe, hắn muốn nhanh chóng đuổi tới Bắc Kinh.
"Đi quốc lộ 91 đi. " Tô Nhiên chỉ bản đồ nói với người trong đội ngũ: "Ven đường sẽ đi qua mấy cái trấn, có thể thu thập vật tư."
"Suy nghĩ kĩ một chút, mấy người thật sự không đi cùng với chúng tôi sao?" Người đàn ông mặc quân phục đêm qua, hỏi.
Hắn nhíu mày, có chút không rõ sự kiên trì của Tô Nhiên, Diệp Tưởng Tưởng và Hứa Kỳ đều lần lượt là người thân và bạn cô đều không muốn Diệp Thiều Hoa đi theo.
"Không." Diệp Tưởng Tưởng trực tiếp lắc đầu: "Tề Phong, mấy người đi theo phương hướng Phượng Thành trấn?"
"Đúng." Tề Phong có chút tiếc nuối nhìn ba người này.
Mặc dù ba người này là học sinh bình thường, nhưng khả năng chiến đấu chống lại Zombie của họ đặc biệt mạnh mẽ.
Sự mất mát khi thiếu ba người này trong đội nhìn chung không nghiêm trọng.
Nghe được lời của Tề Phong, Diệp Tưởng Tưởng còn muốn nói gì, trực tiếp bị Cố Nguyên cắt đứt, "Vậy mấy người đi đi."
Tề Phong cũng không phát hiện cái gì không đúng, nhìn bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-vu-trong-sinh-xuyen-nhanh-thanh-nu-than-toan-nang/1048513/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.