Lâm Nghiệp vốn định tìm thùng rác để ném tàn thuốc vào.
Thời điểm nghe được giọng nói, hắn vô ý thức nặng đầu. Sau đó ngay cả tàn thuốc cũng chưa kịp ném.
Hắn không thể quen hơn với giọng nói trong trẻo này, nhưng dù thế nào đi nữa thì hắn cũng không thể kết nối với cô gái trước mặt.
Ngoại trừ Diệp Khánh Khôn ngoài ý muốn, tất cả mọi người đều giật mình ngay tại chỗ.
Ngay cả Tóc Dài Tới Eo đã gặp qua Diệp Thiều Hoa, khi nhìn thấy vẻ mặt này của cô, trong lòng có chút hoảng hốt.
Mãi cho đến khi một tiếng "kẹt" vang lên, mọi người mới phản ứng kịp.
"Xin lỗi xin lỗi, " Mặc Ngân lập tức mở miệng, tiện tay kéo cái ghế mà anh đã mang theo, "Tôi không phải cố ý, tôi sẽ . . . sẽ . . ."
Hắn gãi đầu một cái, nửa ngày cũng không nói ra câu gì.
Nhìn chằm chằm Diệp Thiều Hoa, hai mắt lóe sáng.
"Ơ, cmn, " Có người thấp giọng mở miệng, "Đây quả thực là thần nhánh rồi! Chết trong ánh mắt mất! Đây là Sơ Dương đại thần ư?"
" Nào nào nào, con gái đừng nên xen vào, chuyện này để cho con trai bọn tôi!"
"Vậy mà trong game lại có một đại mỹ ngữ như vậy? Tui độc thân 20 năm chắc chắn vì nữ thần Sơ Dương."
. . .
Diệp Thiều Hoa đang dựa vào cửa nhìn những người này điên cuồng. Vẻ mặt không chút thay đổi, chỉ duỗi một ngón tay gõ lên môi.
Diệp Khánh Khôn vốn không thích những người gọi là "bạn bè" của Diệp Thiều Hoa, hắn cầm lấy điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-vu-trong-sinh-xuyen-nhanh-thanh-nu-than-toan-nang/1048489/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.