Diệp Thiều Hoa không nói gì, chỉ đứng ở cạnh cửa. Đám người anh cảa vất vả cả một buổi tối lại phí công, tâm trạng đều rất tệ, nhưng cũng không định nói cho Diệp Thiều Hoa biết.
“Cô tên gì?”
Anh cả khinh thường nhìn cô. Diệp Thiều Hoa cẩn thận nói.
“Thiều Hoa? Tam Tài* là thổ thủy kim, có được đại công, ngũ cách* hung vận** khá nhiều, trời định sẵn trong vận mệnh có trăm loại cản trở, nhưng cuối cùng vẫn có thể thành nghiệp lớn.”
*Tam tài là một khái niệm bộ ba, “ba phép” (tài = phép, phương pháp): Thiên-Địa-Nhân. Song, có lẽ đây là một tên gọi xuất hiện về sau dùng để gọi sự vận dụng cụ thể một quan niệm triết lí cổ xưa về cấu trúc không gian của vũ trụ dưới dạng một mô hình ba yếu tố.
**Ngũ cách chính là thiên cách, nhân cách, địa cách, ngoại cách, tổng cách. Phương pháp đặt tên cho con theo ngũ cách chính là căn cứ theo lý luận “tướng”, “số” trong “Kinh dịch”, căn cứ theo số nét của tên người và các mối quan hệ ngũ cách để thiết lập nên.
*Ý chỉ đen đủi, gặp nhiều trắc trở khó khăn.
Anh cả lạnh nhạt nói: "Đối với thế gia về phong thủy mà nói, coi như là chấp nhận số mệnh rồi, có thể thấy được cha mẹ cô rất hy vọng vào cô."
Sau khi nói xong, anh cả liền rời đi. Lúc đi đến cầu thang, anh ta còn quay lại nhìn Diệp Thiều Hoa thêm một cái, "Cái tên này đặt trên người cô, thật là đáng tiếc."
Ý tứ trong lời nói, đơn giản chính là Diệp Thiều Hoa không xứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-vu-trong-sinh-xuyen-nhanh-thanh-nu-than-toan-nang/1048424/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.