Ninh Châu đang định phản bác, Diệp Thiều Hoa lại lắc đầu với anh ta.
Lời đại sư nói đều đúng cả. Nghĩ vậy, anh ta liền an tâm im lặng chờ đợi.
Diệp Thiều Hoa quan sát cái người gọi là đại sư Khổ kia một lúc lâu, thấy ông ta niệm xong câu chú thì đốt lá bùa đi, cô bèn nhìn kĩ một chút, nhanh chóng phát hiện lá bùa kia căn bản không phải bùa chú gì cả, chỉ là một tờ giấy vẽ bừa.
Trong chớp mắt, cô cảm thấy: “…”
Đại sư Khổ còn đang lải nhải gì đó, nhưng ông nội Ninh vẫn không hề tỉnh lại. Cuối cùng, ông ta thở dài một hơi: “Ông Ninh, lệ quỷ trên người của ông cụ quá mạnh, tôi thấy…”
“Cầu đại sư cứu mạng, tôi sẽ gửi ông thêm ba mươi vạn tệ.” Nghe thấy được thêm ba mươi vạn tệ, hai mắt đại sư Khổ lập tức tỏa sáng.
Có điều ông ta cũng không nói gì thêm. Ông ta biết Ninh Châu cũng mời một vị đại sư khác tới, khi nhìn thấy gương mặt trẻ tuổi của Diệp Thiều Hoa liền khinh thường không để ý tới cô nữa.
Trong lòng lại nghĩ thầm, đầu năm nay kẻ lừa đảo còn chẳng thèm mặc quần áo giống cao nhân để giả vờ, lại còn là một người trẻ tuổi như vậy, ngay cả quần áo ra dáng một chút cũng không bỏ công chuẩn bị, có quỷ mới tin cô.
Vậy mà vẫn có người tin cô.
Đương nhiên, ông ta cũng không tin tưởng Diệp Thiều Hoa thật sự có tài thật học.
Thấy cha cứ bảo thư kí đưa tiền tặng cho tên lừa đảo này, Ninh Châu nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-vu-trong-sinh-xuyen-nhanh-thanh-nu-than-toan-nang/1048421/chuong-164.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.