<!---->Long Vũ lúc này đang ôm chặt thân thể Christine, bàn tay đặt ở trên ngực nàng. Christine mặt cười đỏ bừng, trợn mắt nhìn Long Vũ một cái, mặt hồng hồng nghiêm mặt nhìn Long Vũ nói: 
- Lão sư, còn không buông tay. 
Tận mắt nhìn thấy tình cảnh như thế, Phelps thiếu chút nữa thì tức hộc máu, khó có thể tưởng tượng được đây chính là cao quý phu nhân mẹ của mình. 
Nhìn trước mắt Christine cái kia ung dung xinh đẹp cao quý trên mặt nở nụ cười đỏ bừng, bộ ngực không ngừng phập phồng, toát ra vẻ thành thục, phong tình vạn chủng. Long Vũ cũng ngây cả người. 
Christine cũng ngẩn ngơ, vừa tức giận vừa xấu hổ nhìn Long Vũ nói: 
- Lão sư... Phelps tới. 
Christine nổi giận, bộ dáng cực kỳ xinh đẹp, làm cho Long Vũ tậm tình nhộn nhạo không thôi. Thật không biết ngoài trinh tiết của nàng ra, bên trong là dạng gì mị cốt phong tình. 
Long Vũ nhìn thấy bộ ngực không ngừng phập phồng của Christine thầm nghĩ, nhất định phải đem nàng đẩy ngã. 
- Khụ khụ... 
Metz thấy Long Vũ có chút quá. Lo lắng chọc giận Phelps làm cho kế hoạch xảy ra vấn đề, vội vàng lên tiếng nhắc nhở. 
Long Vũ làm như bộ dạng xấu hô thấp giọng nói nhỏ: 
- Xin lỗi điện hạ, đề tại ngài quá đẹp, nên ta nhất thời xúc động... 
Trong lòng Christine cực kỳ hỗn loạn, không biết nói gì cho phải, trên mặt cũng ửng đỏ vẻ mặt xấu hổ. Nàng mập mở với người khác ngay trước mặt con trai của nàng. Nhưng nghĩ lại đứa con nghịch tử này cũng không phải thứ gì tốt, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757610/quyen-7-chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.