<!---->
Lời vừa nói ra, ánh mắt người nọ liền lóe lên tia sáng kỳ dị, ngay lập tức hắn yên tĩnh trở lại:
- Trừ phi ngươi đáp ứng làm thuộc hạ của ta, phát thệ linh hồn. Nếu không, ngươi không có cách nào có thể thấy được khuôn mặt của ta. Hắc Thiên Ma Thần, ta nhớ ngươi là thuộc hạ của ta. Ngươi cần phải liều mạng như vậy sao?
Người nọ thản nhiên cười nói. Ngữ khí thập phần tùy ý, làm cho người ta cảm thấy Hắc Thiên Ma Thần vốn nên làm thuộc hạ của hắn mới là tốt nhất.
Hắc Thiên Ma Thần có khi nào chịu nhiều sỉ nhục như vậy, liền cười lạnh nói:
- Các hạ nếu không chịu khai báo thân phận, vậy đừng có trách ta không khách khí.
- Không khách khí?
Người nọ khinh thường cười cười:
- Nghe ngươi nói thì ngươi có ý định động thủ với ta?
- Vậy thì sao?
Hắc Thiên Ma Thần lãnh khốc cười:
- Các hạ rõ ràng là đến tìm ta, nếu ta không xuất ra một chút bản lãnh, sợ rằng ngươi sẽ không bỏ qua cho ta.
- Cũng được!
Người nọ gật gật đầu:
- Không xuất một chút bản lãnh thật sự, ta cũng nghĩ ngươi sẽ không phục ta.
- Thế thì tốt lắm!
Hắc Thiên Ma Thần cười lạnh một tiếng, trong tay chợt xuất hiện một đại đao màu đen, đạo lực trong cơ thể vừa chuyển, phiến đại đao trong nháy mắt liền biến thành một đạo hình quang đao to lớn, mang theo sức mạnh hủy diệt chém tới.
- Đoạn Hồn đao? Coi như không tệ, xem ra ngươi đã coi ta trở thành đối thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757496/quyen-6-chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.