<!---->
Thiên Dực Hổ hiển nhiên hiểu được Hàn Duyệt đang thổi phồng nó. Song trảo của nó đem bình rượu ôm lấy, ừng ực đổ một ngụm lớn vào miệng.
- Không làm việc đàng hoàng….
Long Vũ tức giận nói:
- Lại đây, tao muốn tâm sự với mày…
Long Vũ kỳ thật vẫn luôn nhớ muốn cùng Thiên Dực Hổ tâm sự. Đoạn thời gian trước, La Lâm không có tin tức, Long Vũ xui xẻo không có ai phiên dịch, cũng không thể tiến hành tâm sự được.
- La Lâm giúp anh phiên dịch.
Long Vũ âm thầm dặn.
- Chủ nhân…Thiên Dực Hổ nói đêm nay anh hẳn là không có thời gian cùng nó nói chuyện phiếm. Ý của nó muốn anh chọn lại thời gian khác…
- Có ý tứ gì?
Long Vũ sững sờ
- Ý tứ của Dực Hổ là đêm nay anh sẽ rất bận rộn… Nói trực tiếp một chút, ý Thiên Dực Hổ là đêm nay anh phải phụng bồi Hàn Duyệt.
Ta ngất, con mèo chết tiệt này thông mình như vậy, không lẽ đã thành tinh rồi sao. Long Vũ yêu cầu La Lâm soi hàng Thiên Dực Hổ, kiểm tra xem hiện tại nó đã đạt đến cảnh giới gì?
Thiên Dực Hổ trả lời, làm cho Long Vũ không biết nói gì:
- Ta cũng không biết, ngươi luôn không cho ta đi vào Huyền Cảnh, ta biết cái cọng lông ấy… Ta đã quyết định, đời này sống mơ mơ màng màng…(DG: Giận hờn vu vơ à)
- Ối vãi …!
Long Vũ lúc này điên tiết lên văng tục:
- Tiểu tử này còn dám chơi tao sao, con mẹ mày, Lão tử lúc trước vì mày có thể thuận lợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757433/quyen-5-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.