<!---->
Thân thể Hàn Duyệt bây giờ đã dựa sát vào ngực Long Vũ, lúc hai người hôn môi, thân thể nàng không hề giãy dụa. Giờ phút này, đàu lưỡi của nàng đã theo bản năng điều khiển bắt đầu đáp lại nụ hôn của Long Vũ.
Không biết từ lúc nào, Long Vũ hai tay ôm đối phương bắt đầu không thành thật, tay trái chậm rãi di động xuống dưới, đặt ở bờ mông co giãn cao cao kia, mà tay phải đương nhiên cũng không có nhàn rỗi, đặt lên bộ ngực cao ngất mà xoa nắn.
Hàn Duyệt rất mẫn cảm, bị Long Vũ trên dưới động thủ, toàn thân lập tức mềm nhũn ra, cả thân thể đều ngã xuống trên người Long Vũ, hai má hồng hồng như muốn nhỏ ra nước, ánh mắt long lanh, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng yếu ớt thở gấp.
Hàn Duyệt liếc Long Vũ một cái, sau đó sẵng giọng:
- Đừng có sờ loạn, cậu thành thật chút đi, tiểu sắc lang... Cẩn thận tôi tố cáo cậu tội đánh lén cảnh sát...
"Phốc!" Nghe Hàn Duyệt nói xong, Long Vũ có chút xấu hổ, từ ngữ này thật là mới mẻ.
- Tiểu Vũ, đêm nay tôi có thể cho cậu tất cả, nhưng cậu phải đáp ứng tôi, giúp tôi làm việc tại cục thành phố... Tương lai chúng ta cùng nhau kế thừa tập đoàn Tinh Vũ. Được không?
Hàn Duyệt đầy nhu tình nói.
Lời này vừa nói ra, Long Vũ nhất thời sững sờ. Trong đầu giật mình một cái.
Hắn chậm rãi buông Hàn Duyệt ra, một câu không nói đi trở về ghế sa lon. Hàn Duyệt vẻ mặt có chút hiu quạnh. Nàng đứng nguyên tại chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757420/quyen-5-chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.