<!---->
- Đi đi… Tìm thằng mặt trắng nào đó từ từ mà hưởng thụ…
Hiển nhiên Long Vũ đang khích bác.
Mã Hiểu Mai nổi giận nói:
- Đừng có nói bậy. Anh là người vô sỉ, anh quên anh tới chỗ này có mục đích là gì….
Lời vừa nói ra, đôi mắt Long Vũ hiện lên một tia tức giận, thầm nghĩ Mã Hiểu Mai ngực to óc bằng trái nho, lời như thế này mà cũng nói ra được. Hắn sợ Mã Hiểu Mai nói cái gì đó, vội vàng nói:
- Cô nhanh đi đi, chỗ này không chào đón cô…
Nói xong, hắn nhẹ nhàng ôm tiểu Thúy vào lòng, hôn nên đôi môi anh đào của nàng.
- Dừng tay… Câm miệng…
Mã Hiểu Mai chợt quát một tiếng, làm Long Vũ giật mình vội vàng rời đôi môi tiểu Thúy.
Đợi cho hơi bình tĩnh một chút, Mã Hiểu Mai đột nhiên cảm thấy hành vi của mình có chút không đúng. Nàng không hiểu vì sao mình lại có hành động như vậy với Long Vũ.
Long Vũ sửng sốt một chút, nhìn nàng cười hì hì nói:
- Cô thực sự là Mã Hiểu Mai sao? Cô bị sốt cao hay ấm đầu thế?
Chuyện đã tới nước này, Mã Hiểu Mai không thể không kiên trì nói:
- Em, em không có bị sốt…
Mã Hiểu Mai hít sâu một hơi, cố gắng nói. Sau đó tâm tình bình tĩnh một chút, nói tiếp:
- Nếu anh muốn chơi đùa với phụ nữ, cũng phải tìm mấy người sạch sẽ một chút. Còn cô ta, anh cũng đã hỏi qua, một ngày mười lần đó, người như vậy anh cũng muốn quan hệ sao?
Càng nói càng luống cuống,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757404/quyen-5-chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.