<!---->
Kim Phượng nhíu mày, lấy tay bịt mũi lùi về phía sau, khóe miệng càng lúc cười càng tươi.
Cả quá trình mất một giờ, trong đôi mắt hoàn toàn biến thành màu tím, là lúc tu luyện hoàn thành. Hắn chậm rãi mở mắt, trong lòng vô cùng vui sướng.
Sau khi đứng dậy, đầu ngón chân điểm nhẹ trên mắt đất, cảm giác nhẹ nhàng lập tức lơ lửng trên không trung. Hắn nhoẻn miệng cười, giơ tay về phía Kim Phượng cười nói:
- Chị Phượng, chúng ta đánh nhau một chút.
Nhìn vẻ tự tin của Long Vũ, Kim Phượng cười cười, tay áo vung lên, hơn mười luồng gió lớn từ Phong Nhận hướng tới Long Vũ tấn công.
Nhìn thế công của Phong Nhận, Long Vũ hơi cười, không ngờ hắn chủ động nghênh đón.
Tu vi đột phá, làm cho tốc độ của hắn tăng gấp đôi. Thân hình như tia chớp rời đi, giống như hòa cùng với thiên nhiên, cả quá trình không lúc nào dừng lại.
Phong Nhận ở giữa không trung, thân ảnh Long Vũ như ẩn như hiện, hơn mười đạo thế công luân phiên của Long Nhận, hắn hoàn toàn tránh thoát.
Đứng ở giữa sân nhìn Long Vũ, Kim Phượng khẽ gật đầu, trong đôi mắt xinh đẹp khẽ tán thưởng. Thể chất của Long Vũ tuy rằng bình thường, nhưng sự tiến bộ cùng sự cố gắng của Long Vũ, Kim Phượng không thể lường trước được.
Trực giác nói cho nàng biết, người đàn ông này, tiền đồ trong tương lai là vô hạn.
Chậm rãi thở ra một hơi, Long Vũ lại ngồi xếp bằng, bắt đầu bổ sung đạo lực vừa tiêu hao. Sau một lúc lâu, hai mắt đột nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757390/quyen-5-chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.