<!---->
Ảm đạm quá
- Biện pháp không phải là không có, chỉ là mười phần không nắm chắc.
Thiên Cơ đạo nhân giải thích:
- Loại chuyện này không thể làm qua loa. Nếu không mười phần nắm chắc, ta sẽ không dễ dàng động thủ. Nếu không sẽ làm bị thương nguyên thần của cô ta, hại tính mạng cô ấy.
Tuyết Cơ hỏi:
- Vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?
Thiên Cơ đạo nhân đề nghị:
- Tốt nhất là đi tìm yêu hồ kia bắt lại, bức hắn cách giải trừ phong ấn.
- Yêu hồ bị con đánh trọng thương, không biết giờ đang trốn tại chỗ nào.
Long Vũ suy nghĩ một chút hỏi:
- Sư tổ, nguyên thần của Hàn lão sư bị phong ấn, để một thời gian lâu có việc gì xảy ra không?
- Việc này.
Thiên Cơ đạo nhân nói:
- Nếu để một thời gian dài, nguyên thần của cô ấy sẽ bị hao tổn. Nhẹ thì mất trí nhớ, nặng thì tử vong. Như vậy đi, ta sẽ hạ cho cô ta một đạo tỉnh thần phù, trong một tháng nguyên thần của cô ấy sẽ được bảo vệ. Nhưng mà trong vòng một tháng ngươi nhất định phải tìm ra giải pháp, còn có chuyện gì xảy ra ta không thể cam đoan.
- Đa tạ sư tổ.
Long Vũ nói.
Ngừng một chút, Thiên Cơ đạo nhân nói với Tuyết Cơ:
- Tuyết Cơ, lần này con không cần phải quay về Thái Huyền Sơn. Hương Hương ta sẽ chiếu cố. Con lưu lại trở giúp tiểu Vũ, vi sư muốn đi Thục Trung Đường Môn một chuyến.
- Sư tôn, người đi lần này vì Hương Hương.
Tuyết Cơ cũng không biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757384/quyen-5-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.