Chương trước
Chương sau
<!---->
Việc gì phải tới cuối cùng cũng đã tới
Sau đó tay hắn bắt đầu đi dần xuống, vuốt ve địa phương giữa hai chân nàng.
Lúc này, thân thể Đường Hương Hương run rẩy kịch liệt, hai chân kẹp chặt lấy tay hắn, không cho hắn tiến tới.
Nhưng trong nội tâm nàng lại có một tia khát vọng ngày càng mãnh liệt.
- Tiểu sư muội… trăng thanh gió mát, cô nam quả nữ, chúng mình phải chiến thôi, không được phụ ý ông trời.
Khóe miệng Long Vũ lóe lên một tia cười tà dị. Miệng hắn tiền tới lấp đầy đôi môi anh đào nhỏ nhắn của nàng, đầu lưỡi bắt đầu mút mát tìm kiếm chiếc lưỡi trong miệng thơm tho của mỹ nhân. Đường Hương Hương có chút khó chịu, có chút thẹn thùng, nhưng sau lại trở nên chủ động, đầu lưỡi Long Vũ đã đã kích thích dục vọng trong nội tâm của nàng. Nàng đã không còn thẹn nữa, đẩy chiếc lưỡi thơm tho đáp trả lại nam nhân này.
Dục hỏa trong cơ thể Long Vũ không ngừng được thiêu đốt. Hắn thô bạo xé rách quần áo của Đường Hương Hương, bộ ngực căng tròn, trắng không tì vết của Đường Hương Hương lộ ra trong không khí, tay hắn liền tiến tới bóp bóp xoa nắn, gẩy hai hột đậu.
- Ân…
Long Vũ trước cũng đã từng sờ ngực nữ nhân khác, nhưng lúc đó cũng còn quần áo. Mà giờ phút này, cũng đang ăn đào nhưng mà không có quần áo, đương nhiên rất kích thích. Một cỗ điện lưu kích thích khiến nàng run rẩy cả người. ( Cường: Thông báo cho anh em là con Diệt vừa dịch chương này vừa weitei)
- Xin anh dừng lại mà…
Tính cách nữ nhân vốn rụt rè vẫn đang van xin tha thứ, nhưng rất nhanh lời nàng đã biến thành những tiếng rên rỉ thờ dốc. Cái loại cảm giác này thì vãi lúa, sướng không chịu được, làm nội tâm nàng nhộn nhạo, nước chảy như suối. Dần dần, thân thể hắn ngày càng khô nóng, chút rụt rè giờ không còn lại tí nào. Trong cơ thể giờ chỉ còn lại hai chữ dục vọng. Nàng vươn hai cánh tay choàng lấy cổ nam nhân, đem hai trái đào lúc này đã căng mộng, se cứng mình dí sát vào miệng của Long Vũ, nàng hận là tại sao Long Vũ đến lúc này rồi mà vẫn chỉ có chấm mút ( Diêt: ta chém tí=)). Cường: Ca cũng chém)
- Long Vũ sư huynh. Yêu em đi. Cho em sung sướng đi…
Đường Hương Hương nói những lời khiêu dâm vô cùng ý nghĩa. ( Cường: Bà con làm chứng nhé, về sau Đường Hương Hương có kiện thì ae vào ủng hộ ku Long Vũ nhà ta)
Long Vũ nghe vậy dục hỏa càng tăng cao, hắn liền đem y phục của nữ nhân này cởi hết. Thân thể nõn nà của Đường Hương Hương hiện lên trước mặt hắn nhìn thật khiêu khích. Long Vũ đưa miệng ngậm lấy hột đậu đã săn cứng của nàng, một tay vuốt ve vòng eo thon mịn, tay còn lại đang vân vê đám cỏ ẩm ướt mới nhú giữa hai đùi nàng.
Hai má Đường Hương Hương đỏ ửng, da thịt giống như dương chi bạch ngọc, mắt khép hờ phát ra chút quang mang. Hơi thở càng lúc càng mãnh liệt.
Long Vũ không thể cầm lòng nữa ( Diệt: Thế này ta cũng éo chịu được). Hắn phóng hỏa diễm thiêu trụi quần áo mềnh( Diệt: đẹt thế chơi xong lấy gì mặc. Cường: Lá cây để làm gì con Diệt). Hắn kề sát thân thể với chỗ ẩm ướt của nữ nhân. Hạ thân xuống tìm kiếm vào động đào ẩm ướt của nữ nhân xinh đẹp.
Hỏa nhiệt làm dương cụ của hắn cương cứng. Lập tức tiến vào cơ thể của Đường Hương Hương.( Cường: Ta đọc thấy nhục bổng của thằng nv9 nào cũng vừa dài, vừa to, lại khủng bố. Sao chú Tuyết không thấy tả của thằng này thế nào nhỉ. Chắc của ku này vừa ngắn vừa bé) Đường Hương Hương đau quá trời luôn, trên mặt xuất hiện vẻ thống khổ nhưng may mà có chút nước dâm thủy chảy ra từ trước nên cũng đỡ đau đớn. Long Vũ không vì tiếng kêu của Đường Hương Hương mà thương tiếc. Hắn cứ liên tục kéo ra rút vào phầm phập càng lúc càng nhanh.
Đây vốn là một việc làm cho con người sung sướng. Nhưng mà giờ phút này Đường Hương Hương đau đến chết đi sống lại. Lần đầu tiên của nàng mà gặp đúng cái thằng nó chơi thô bạo, nhục huyệt của nàng đau đớn không thôi.
Nhưng lúc này nàng cực kỳ sung sướng, ý loạn tình mê nên cũng không cự tuyệt Long Vũ. Cứ để hắn phầm phập. ()
Cũng may mắn là thống khổ cũng không kéo dài lắm. Hai thân thể kết hợp với nhau, dâm thủy tuôn ầm ầm. Hai người kết hợp ăn ý. Đường Hương Hương lúc này cảm thấy ngất ngây.
Long Vũ là cơ thể thuần dương. Mà Đường Hương Hương là cơ thể thuần âm tinh khiết. Hai người âm dương kết hợp điều hòa. Đúng là sinh long hoạt hổ
Tiếng rên rỉ của Đường Hương Hương thật kích thích, hỏa hệ dị năng trong cơ thể Long Vũ thức tỉnh, dần dần phóng ra vô hạn sinh cơ, thay đổi thể chất đặc thù của Long Vũ.
Thực ra từ xưa đến nay, Long Vũ và Tuyết Cơ cùng với mọi người Huyền Môn đều có một nhận thức sai lầm. Nói chính xác thể chất của Long Vũ, cũng không phải phế vật. Ngược lại, hắn là người biến dị, hắn có được hỏa hệ dị năng. Có được hỏa hệ dị năng vốn là chuyện tốt, nhưng vấn đề là, trong máu của hắn không chỉ có dòng máu dị năng giả của phụ thân, mà còn có dòng máu của mẫu thân vốn là người tu đạo. Mà hiện tại hai dòng máu này lại tương khắc, hai người triệt tiêu lẫn nhau, kiềm chế lẫn nhau, nên mới tạo nên thân thể phế vật của Long Vũ như hiện nay.
Khi tu luyện Ngũ Cầm Hí, thân thể Long Vũ được cải thiện rất nhiều. Tiềm lực dị năng bên trong cơ thể vô hình đã được kích phát ra bên ngoài.
Hôm nay, thể chất thuần dương của hắn gặp được thể chât thuần âm, thuần dương chi hỏa trong cơ thể hoàn toàn bị thuần âm khí hấp dẫn, dị năng được tiến thêm một bước lớn.
Long Vũ rõ ràng cảm ứng được, thuần dương chi hỏa trong cơ thể đang không ngừng sinh sôi nảy nở, từ chảy nhỏ giọt thì giờ nó bạo phát. thuần dương chi hỏa theo đan điền mà sinh, sau đó chảy - khắp toàn thân.
Đây đúng là một chuyện tốt.
Nhưng Long Vũ chưa học được cách kiềm chế thuần dương chi hỏa trong cơ thể. Dần dần, trong cơ thể hắn nơi nơi cũng tràn ngập thuần dương chi hỏa, kinh mạch thậm chí như kiểu muốn đốt cháy.
Bản năng hắn cảm thấy rất tốt, phải nghĩ cách đem bản thân thuần dương chi hỏa bình ổn. không thì hắn toi mất.
Phía trước Đường Hương Hương đang ngất ngây sung sương, có thuần âm chi khí là một dòng suốt mát dập tắt lửa dục của hắn.
Hắn càng ngày càng thúc thô bạo, tiếng bạch bạch vang cả sơn động. May Đường Hương Hương là người tu đạo, nếu không phải người tu đạo thì nàng đã bị Long Vũ chơi chết bà rồi. ( Biên: Để nguyên văn con Diệt, ca đọc buồn cười quá nên không dám sửa)
Đương nhiên, giờ phút này Đường Hương Hương cũng thu hoạch không nhỏ.
Long Vũ là thuần dương chi hỏa nên nàng cũng được cải thiện thể chất. Âm dương điều hòa, long hổ gặp gỡ, đây là giúp đỡ lẫn nhau, song phương cùng có lợi.
Không quản là nam nhân hay nữ nhân, đều có hiệu quả.
Dần dần Long Vũ cảm giác tâm thần của mình được mở rộng. Thậm chí lúc này nó vượt qua cả sơn động.
Đường Hương Hương thống khoái mà rên rỉ, nước dâm chảy ào ạt như thác lũ.
Nàng cảm giác được nam nhân đang làm gì đó cơ thể mình và cơ thể mình như không ngừng bành trướng.
Cũng không biết qua bao lâu, lúc Long Vũ làm cho Đường Hương Hương lần thứ ba lên đỉnh. Cả hai tuy còn đang ngất ngây nhưng ý thức của hai người dần dần hồi phục.
Mà thuần dương chi hỏa của Long Vũ cũng đã bình ổn trở lại.
Hai tay Đường Hương Hương giống như bạch tuộc quanh co gắt gao ôm lấy thân thể của Long Vũ. Toàn thân mềm yếu vô lực, lồng ngực phập phồng không ngừng, hơi thở dồn dập.
Long Vũ nằm đè nên cơ thể của nàng. Qu ba lần phát tiết, thằng nhỏ của hắn cũng trở nên mềm nhũn.
Đường Hương Hương nhắm mắt lại, bình tĩnh trở lại sau trận bão táp. Thân mình nằm nên trên ngực Long Vũ( chúng nó vừa đảo lại rồi),trong đầu còn hồi tưởng lại trận chiến vừa nãy. Nàng chưa từng có nghĩ đến nam nhân cùng nữ nhân lại có thể có được cảnh giới tuyệt vời đến như vậy.
Dần dần, hai người chìm vào giấc ngủ cho đến lúc trời sáng.
Bàn tay Long Vũ vuốt ve bờ mông nữ nhân. Hắn nhắm mắt lại, bắt đầu hồi tưởng trận chiến vừa xảy ra, toàn bộ đều rõ ràng trong đầu hắn.
Hắn quả thực không thể tin nổi, mình lại có thể làm ra một chuyện lớn như vậy.
Đúng lúc này, một tiếng di động quen thuộc vang lên, làm Long Vũ giật mình. Từ tiếng chuông phán đoán, chính là điện thoại của chị Tuyết Cơ.
Cùng lúc đó, Đường Hương Hương đang hưởng thụ ôn nhu cũng bừng tỉnh. Thân mình đột nhiên run lên. Sau đó nàng hét lớn, đấy Long Vũ ra ngoài.
Lúc này, trong con ngươi tong sáng của nàng, có phẫn nộ xen lẫn xấu hổ.
- Bốp.
Một tiếng kêu giòn giã. Đường Hương Hương đột nhiên cho Long Vũ một cái tát, tức giận mắng hắn:
- Anh thật vô sỉ, thật lưu manh.
Nói xong, nàng liền nhặt quần áo dưới đất lên, đem bó quanh thân thể. Trong mắt nàng thậm chí còn hiện lên một tia sát ý.
Long vũ bị đánh, hoàn toàn đã thoát ra khỏi mộng.
Chính hắn cũng không biết tại sao lại như thế? Hắn không biết tại sao mọi chuyện lại ra vậy?
Nhìn đống lá cây thấy có vết huyết màu hồng hắn biết mình đã chiếm lấy trinh tiết của Đường Hương Hương.
Ánh mắt của Long Vũ nhìn Đường Hương Hương một cách ăn năn và nói lời xin lỗi
- Tiểu sư muội, anh xin lỗi, anh ko ngờ mình lại làm chuyện như vậy. Mong em tin tưởng anh, anh thật sự không cố ý đâu.
- Anh đã hủy đi trinh tiết của tôi, tôi hận anh.
Đường Hương Hương phẫn nộ nói, trong giọng nói còn lưu chút hận ý. Hững phấn lúc trước bây giờ đã tan biếc hết.
Chỉ một phút đồng hồ trước, nàng dâm đãng như vậy mà giờ như một người khác vậy.
Đối vợi sự biến hóa kinh người này, chân tay Long Vũ luống cuống. Hắn thực sự đã lấy đi trinh tiết của Đường Hương Hương.
Đường Hương Hương năm nay mới mười sáu tuổi, còn chưa đến tuổi vị thành niên.
Nhưng bây giờ, nàng đã…..
Long Vũ vò đầu bứt tóc. Hắn muốn biết mình đã làm cái gì vậy? Nhưng hắn rốt cuộc không nghĩ ra, nguyên nhân tại sao lại xảy ra như vậy?
Di động vang lên không ngừng, nhưng không ai bắt máy.
Đường Hương Hương xấu hổ và giận dữ không chịu nổi, nàng đem quần áo rách của mình mặc tạm. Tuy có chút khó coi, nhưng mà che được suối đào và bộ ngực cong vút của cơ thể. Nàng muốn đây chỉ là một tràng ác mộng.
Nhưng hạ thể nàng sưng đỏ đau đớn, cùng với chất dịch dinh dính ở trong động đào ẩm ướt đã chứng tỏ đây không phải là mộng. ( Cường: Vài tháng nữa cái bụng nó lại phềnh lên thì buồn cười)
Sự trong sạch của nữ nhân đã bị nam nhân đáng giận này bôi nhọ.
Ngày hôm trước, nàng đối với nam nhân đáng giận này còn tràn ngập lòng nhiệt tình. Nhưng hiện tại, trong lòng nàng chỉ có những hận ý.
Nếu Long Vũ không phải là cháu của sư tôn, chỉ sợ lúc này nàng đã hạ sát thủ.
Theo Tuyết Cơ sáu năm, nàng rất rõ ràng đại vị của Long Vũ trong lòng Tuyết Cơ. Nàng là đệ tử của Tuyết Cơ, cũng cảm động và biết ơn Tuyết Cơ đã chiếu cố và dạy dỗ nàng trong vòng sáu năm. Đối với Tuyết Cơ, nàng cũng có cảm giác như là mẹ của mình. Cho nên không quản trong lòng nàng có bao nhiêu hận ý, bao nhiêu đau khổ, nàng cũng phải cắn răng chịu đựng.
Long Vũ âm thầm cười khổ, Đại Ngưu từng nói với hắn, con gái trở mặt rất nhanh. Hôm nay hắn đã thực sự thấy được. Lúc trước trước mặt mình còn liều chết triền miên, rên rỉ, kêu gào, nước dâm chảy tràn nan. Nhưng lúc này lại đối với mình thật lạnh nhạt. ( Nó chưa giết là may rồi còn kêu gào gì
Trong trí nhớ của Long Vũ, hắn không sử dụng quá nhiều sức mạnh trong vụ này. Hơn nữa, cả quá trình Đường Hương Hương cũng rất là phối hợp. ( Mịa thế mà con Diệt nó bảo thằng Long Vũ nhấp nhô thôi rồi)
Nếu không, sự tình cũng sẽ không thuận lợi như vậy.
Nói thật, Long Vũ cảm thấy mình thực sự oan uổng. Ít nhất, cái tát kia thực sự oan uổng cho mình.
Hắn dù sao cũng là một nam nhân. Chuyện như vậy thì nữ nhân bị tổn thất nhiều hơn hắn một chút.
- Tiểu sư muội, trước tiên em nên bình tĩnh lại. Anh nghĩ trong chuyện này nhất định có hiểu lầm. Nhất định có chuyện gì đó mà chúng ta không biết.
Long Vũ là một nam nhân bình thường. Cho nên hắn đối với chuyện này thường hay ước ao. Nhưng hắn nằm mơ cũng không nghĩ rằng hôm nay mình lại đi cường bạo một cô gái.
Chuyện này nhất định là tổn tại điểu quỷ quái gì đó.
- Đồ vô sỉ, mở miệng toàn lời nói dối, dám làm không dám nhận.
Đường Hương Hương rút ra Bích Thủy pháp kiếm, giương giọng nói:
- Long Vũ, tôi hiện tại cảnh cáo anh. Chuyện này anh không được nói với bất kỳ ai, kể cả Tuyết Cơ sư tôn cũng không được. Nếu không tôi sẽ giết anh.
Nói xong câu đó, nàng cố nén đau đớn ở hạ thân, xoay người rời đi.
Long Vũ khẽ run người, muốn đuổi theo giữ nàng lại. Nhưng hắn lập tức phát hiện mình đang lõa thể. Nhìn kỹ, quần áo đã sớm hóa thành tro tàn rồi.
Lúc này, hắn khóc không ra nước mắt.
Đường Hương Hương rời khỏi sơn động, hai hàng lệ rơi lã chã trên khuôn mặt.
Nàng không thể nào nghĩ rằng, mình là nữ nhân trong sạch, thuần khiết. Đột nhiên cũng làm ra chuyện như vậy. ( ý nó nghĩ cùng phối hợp với Long Vũ)
Nàng cố gắng nhớ lại, nhưng trong trí nhớ của mình cũng phóng đáng, hơn nữa còn chủ động. Nàng còn nhớ lúc đó mình rất sung sướng.
Nàng đau khổ lấy tay kéo tóc của mình, thì thào:
- Vì cái gì, mình lại có bộ dạng như vậy. Tại sao mình lại dâm đãng như thế.
- Long Vũ, I hate u.
Kêu đau một tiếng, Đường Hương Hương nghiêng ngả chạy nhanh trong rừng. Đột nhiên nàng phát hiện đạo lực tinh thuần trong cơ thể rất nhiều, có dấu hiệu xung đột với cảnh giới màu tím.
Lúc này, hắc vụ bao phủ trong âm sơn đã biến mất. Long Vũ đang áy náy, La Lâm chủ động liên hệ:
- Chủ nhân, không liên quan đến cậu. Là khói độc màu đỏ vừa rồi của ma hồ phóng ra kích phát bản năng nguyên thủy của hai người. Nói cách khác, cậu không xâm phạm nàng mà là hai người đều tự trao cho nhau.
Lời vừa nói ra, trong lòng Long Vũ cảm thấy thoải mái. Lúc trước vấn đề không được giải quyết, giờ phút này đã hiểu được toàn bộ. Trách không được Đường Hương Hương lúc đó lại phóng đãng như vậy. Thì ra đều là do ma hồ gây ra.
Nghĩ tới đây, long vũ nghiến răng tức giận
- Ta nhất định sẽ giết ma hồ ngươi.
- Chủ nhân, cậu đừng tức giận, tôi còn phải chúc mừng cậu… Hỏa hệ dị năng của cậu đã bị cơ thể thuần ấm của tiểu sư muội kích hoạt rồi.
La lầm đo lường kiểm tra cơ thể Long Vũ rồi nói:
- Chủ nhân, hỏa hệ dị năng của cậu đã kích hoạt rất mạnh.
Giờ phút này, hỏa hệ dị năng của Long Vũ đã kích hoạt đến siêu việt, đạt tới sơ cấp dị năng Thất Tinh cảnh giới.
Lời vừa nói ra, Long Vũ giật mình. Hắn động tâm, mở tay một luồng hỏa diễm phóng lên cao. Thiếu chút nữa thiêu cháy sơn động. Long Vũ sợ quá liền thu hồi hỏa diễm.
Hắn kinh ngạc vạn phần, tựa hồ có chút ngây dại.
Thật lâu sau, hắn mới ung dung thở dài một tiếng:
- Ta nợ Tiểu sư muội nhiều lắm...
- Chủ nhân, cậu không cần áy náy... Tiểu sư muội là thuần âm thể chất, mà cậu là thuần dương thể chất, cậu chiếm được nhiều ít chỗ tốt, nàng có thể tìm được nhiều chỗ tốt.
La Lâm giải thích.
Nghe La Lâm nói như vậy, trong lòng Long Vũ mới nhẹ nhóm một chút. Chân trời mây đen quay cuồng, mưa gió đang đến. Đã trải qua ban ngày nguy hiểm, ban đêm âm sơn tựa hồ có vẻ càng thêm sự yên lặng.
Trong đêm đen, vài thân ảnh nhân mã xuất hiện tại âm sơn, xem trang phục của họ, có đệ tử Huyền Môn, cũng có võ cảnh chiến sĩ, còn có thành viên siêu năng Đặc Cần tổ.
Bọn họ đến đúng thời điểm, mà nguy hiểm của âm sơn đã được giải trừ. Khi bọn họ phát hiện rất nhiều thi thể huyết bức, đã hiểu ra phần nào đó.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.