<!---->
Hai người vội vàng lui lại phía sau mấy chục thước.
- Lập tức, phía trước truyền lại những tiếng gào thét, tiếng đánh nhau,
tiếng kêu thảm thiết. Từng ngọn lửa phóng lên cao, bên trong ngọn lửa có thể
nhìn thấy được người tu chân.
Những âm thanh huyên náo liên tục khoảng nửa giờ.
Sau đó, nhưng tiếng kêu thảm thiết tắt hẳn. Trong lòng Mã Chính Phong dâng
lên một cảm giác xấu. Có thể những người tu chân này đã táng thân cho ngọn
lửa của phượng hoàng.
- Toàn bộ đã chết?
Long Vũ thở dài:
- Mã đại ca, may mắn cho chúng ta đã đến chậm một bước.
- Chờ chút.
Đúng lúc này, không xa truyền đến một cỗ hơi thở cường đại, một chính một
tà. Mã Chính Phong nghiêm mặt nói:
- Là Vu Chiến Thiên… Hơi thở còn lại hẳn là một kiếm tiên bát đỉnh. Bọn họ
vẫn còn sống.
- Chúng ta cứ ẩn ở đây xem tình hình.
Xuất phát từ tính tò mò, Mã Chính Phong nói một tiếng, lập tức nhảy lên một
cành cây.
Lúc này, Mã Chính Phong cùng với Long Vũ cũng không quá gần chỗ đó. Sau khi
hai người tìm được vị trí thích hợp, liền thấy được một màn khó quên.
Kiếm tiên bát đỉnh của Huyền Cảnh chức nghiệp công hội lại có thể sóng vai
cùng với Vu Chiến Thiên một chỗ. Dường như sự đối lập giữa chánh tà đã không
có tác dụng với bọn họ.
- Tại sao lại như vậy? Bọn họ có vẻ như quen biết?
Long Vũ thấp giọng hỏi.
- Không phải là quen biết… Bọn họ chỉ vì lợi ích mà tạm thời kết hợp với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757320/quyen-3-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.