<!---->
Đúng lúc này. Một con tiểu phượng hoàng lớn hơn con chim trĩ một chút nhẹ nhàng cử động trước mặt hắn. Trên cánh có năm màu sắc rực rỡ, cái đuôi dài nhỏ cũng có rất nhiều màu, nhìn trông xinh đẹp vô cùng.
Tiểu phượng hoàng dường như cũng không sợ người lạ, cũng không có bất kỳ địch ý gì. Nó thân thiện nhảy múa bên cạnh Long Vũ, trong con mắt lóe ra thần sắc kỳ dị, không hiểu là vui vẻ hay là nghi hoặc.
- Phượng hoàng?
Mã Chính Phong sững sờ một chút, sau đó nói:
- Bắt lấy nó…
Nói xong, Mã Chính Phong đã muốn cầm lấy pháp kiếm, như muốn lập tức tấn công nó.
- Không nên.
Thân hình Long Vũ vụt qua, ngăn Mã Chính Phong lại:
- Không được làm tổn thương nó…
Cũng không biết tại sao, Long Vũ đối với con vật xinh xinh này nảy sinh hảo cảm, không đành lòng thương tổn nó.
Sắc mặt Mã Chính Phong lập tức không vui, mục đích của chuyến đi này chính là bắt giữ phượng hoàng. Nhìn thấy phượng hoàng ngay trước mắt mình, há lại có thể buông tha.
Sự việc lúc này đã được sáng tỏ, cấm chế trong sơn động là do phượng hoàng tạo ra, nó dùng để bảo vệ cho tiểu phượng hoàng. Vận khí của Mã Chính Phong cùng với Long Vũ thực sự không tệ.
Toàn thân tiểu phượng hoàng tản ra khí tức thân thiện, Long Vũ vội vàng nói:
- Mã đại ca, chúng ta không thể làm tổn thương đến nó…
Mã Chính Phong nhíu mày, quát lớn một tiếng:
- Tiểu Vũ, đệ bị điên à, đệ nói bậy bạ cái gì thế?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757318/quyen-3-chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.