<!---->
- Tiểu Vũ, cố gắng lên… lần tụ họp tại Huyền Môn này em phải cho mấy tên xiểm nịnh kia nhìn cho rỏ là đời sau của Long gia ta xuất sắc cỡ nào. Tiểu Vũ, nhớ kỹ từ giờ trở đi em đã không còn là phế vật
Tuyết di trong giọng nói lộ ra một chút kiêu ngạo!
- Vâng! Em biết!
Long Vũ nghiêm túc gật gật đầu.Dừng một chút, Long Vũ đột nhiên hỏi:
- Chị à, dạo này có tin tức gì của chú không, em lo quá!
Tuyết Cơ suy nghĩ một chút nói:
- Tiểu Vũ, chị không muốn lừa dối em. Quả thực, gần đây chẳng có tin tức gì của Long Thiên Thạch cả, nhưng em cứ yên tâm, chú ấy sẽ không có việc gì đâu, với bản lảnh của hắn thì người có thể tìm hắn gây phiền phức trên đời này cũng không nhiều. Hơn nửa, chú của em có rất nhiều bằng hữu, người bình thường cũng không dám đi trêu chọc hắn… Tiểu Vũ, chị hiểu tâm tư của em, nhưng chị phải nhắc nhở em một chút, chuyện của cha mẹ em bây giờ chưa phải lúc mà em có thể nhúng tay vào được, nhiệm vụ trước mắt của em là học tập và tu luyện thật chăm chỉ để nhanh chóng trở thành cường giả!
- Vâng, em biết rồi ạ!
Long Vũ là một người thông minh, hắn biết rõ chính mình nên làm cái gì, không nên làm cái gì.
Ban đêm, mặt trăng treo cao trên không trung, ánh trăng sáng tỏ chiếu khắp mặt đất, thiên địa vạn vật đều trở nên yên tĩnh. Long Vũ ngồi xếp bằng trên giường, đắm chìm dưới ánh trăng, lặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-thu-khong-gian/757303/quyen-2-chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.