Hoắc Ngạo Thiên nhìn cô một hồi lâu vẻ mặt có chút trầm tư khó hiểu, hắn khễ đặc một nụ hôn dịu dàng lên trán cô rồi xoay người rời đi.
_______________________________________
"Cậu nghĩ cậu đang làm gì vậy ?" Tiếng quát lớn chói tai từ thư phòng truyền ra.
Từ Diệp và Triệu Thường cũng ở đó im lặng đứng phía sau Hoắc Ngạo Thiên Âu Duật Phong đập mạnh một sấp giấy tài liệu lên bàn "cậu có biết cậu đang giữ thứ gì ở bên cạnh hay không". Hoắc Ngạo Thiên im lặng một hồi cũng lên tiếng "dù thế nào tôi cũng sẽ giữ cô ấy bên cạnh...Duật Phong tôi và cậu quen biết cũng lâu rồi cậu hiểu tính tôi rồi chứ cậu cũng nên lo chuyện của cậu đi" vừa nói dứt lời "ring..ringg.." chuông điện thoại của Âu Duật Phong reo lên, vừa nhìn thấy dãy số hắn liền bắt máy "alo ?" đầu dây bên kia "Âu Duật Phong...góp cuộc anh muốn gì đây tôi cần nói chuyện với anh gấp..." một giọng nữ bên kia vang lên khiến Âu Duật Phong suýt điếc cả tai "khụ..khụ..em ở đó tôi sẽ về ngay" Âu Duật Phong cúp máy chuẩn bị rời đi còn để lại một câu "Ngạo Thiên, cậu tốt nhất đừng để cô ta biết được sự thật này" Hoắc Ngạo Thiên cười như không cười nói "tôi biết...". Từ Diệp chậm rãi đi đến báo cáo "Hoắc lão đại, tập đoàn Diệp thị lẫn Thẩm thị đêm qua giá cổ phiếu bị rớt giá thảm hại giờ tiếp tục tấn công vào thị trường hay ..." câu cuối Từ Diệp có chút ngập ngừng không biết nên nói ra hay không liền bị Triệu Thường chặn lại "à... thì đương nhiên phải theo kế hoạch....có phải không Hoắc lão đại..." Hoắc Ngạo Thiên trầm ngâm một lúc rồi nói "bắt lão già Diệp Đức Uy và Lâm Nhựt chuyển nhượng toàn bộ cổ phần lại.."Từ Diệp và Triệu Thường cung kính tuân lệnh rồi từ từ lui ra ngoài.
________________________________________
"Rầm..rầm..." tiếng ghế bàn đập ngã từ trong căn phòng truyền ra.
"Chết tiệt..tên khốn Hoắc Ngạo Thiên nó dám chơi tao...." Thẩm Minh Vân như bị điên lên đến nơi nhưng món đồ cổ quý giá đều bị ông ta đập bể hết. Thẩm Linh Châu đứng gần đó cũng bị doạ đến run người nhưng bỗng nhiên cô ta nãy ra suy nghĩ "ba..ba bình tĩnh chút đi...con có ý này.." Thẩm Minh Vân ngừng lại tiến lại hỏi "con có ý gì hay sao ?" Thẩm Linh Châu nói nhỏ vào tai của ông ta, phút chốc vẻ mặt của ông trắng bệt giọng nói cũng run run theo "con..con bị bệnh rồi sao...Hoắc Ngạo Thiên con nghĩ hắn sẽ làm như vậy thật à...lỡ như.." Thẩm Linh Châu nhanh chóng bịch miệng ông ta lại nói "ba...đường cùng rồi...ba phải giúp con mới được..." đúng thật là ông ta bị Hoắc Ngạo Thiên dồn đến đường cùng thật rồi ngoài cách của Thẩm Linh Châu bày ra ông ta không còn cách nào khác liền gật đầu đồng ý.
______________________________________
Các Viên Viện.
Mộc Y ngồi ở mép lang cang trên sân thượng của biệt thự, Hạ Nhiên chậm rãi đi vào cô cười dịu dàng "Tiểu Y em đang làm gì vậy".
"Chị Nhiên Nhiên...em đang xem sách trong này có chỉ dẫn các phương pháp trị bệnh đau đầu đấy.."Mộc Y hớn hở nhìn Hạ Nhiên, cô vịnh nhẹ vai Mộc Y rồi nhìn sang quyển sách cô bé đang cầm trên tay "em rất thích đọc sách sao?"Mộc Y trả lời rất thản nhiên nhưng vẻ mặt vô cùng vui vẻ "phải đó....chị cũng ngồi đây với em đi..".
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]