Đột nhiên quản gia Ân nhận được lệnh từ ai đó, nhìn có vẻ khá quan trọng.
_" Thiếu phu nhân, giờ và mọi người phải quay về làm việc rồi, cô có thể ở đây tham quan thêm một chút".
_" Vâng!"
Quản gia Ân cùng đám người hầu rời đi.
Cô vui vẻ tung tăng trên những bông hoa tươi đẹp đó. Nói thật thì, nếu gả vào đây rồi cũng tốt, không phải ngày nào cũng đụng chạm mẹ con nhà đó.
Mỗi lúc mẹ kế và người chị họ kia tìm đến cô chẳng vì lí do tốt đẹp gì, đa số là để bắt nạt, sỉ nhục lăng mạ mẹ cô.
Nhưng tất cả những thứ đó không thể làm ảnh hưởng đến cô được, mặc dù rất muốn dạy cho hai mẹ con nhà đó một bài học, nhưng nghĩ lại bản thân cô cũng nhờ đó mà có nhà để về.
Sột soạt...
Từ trong bụi rậm kia phát ra tiếng động. Thẩm An Nhiên theo phản xạ cầm cây gậy trên tay lên để tự vệ, bản thân cô có hơi lo lắng.
Không biết cái thứ ở trong bụi rậm kia là gì.
_" Ai đó. Ngon thì nhàu ra đây.!"
Tuy có sợ hãi nhưng cũng phải gằn giọng lên đe doạ đối phương chứ.
Grừm...Grừm...
_" Á á á...".
Tiếng hét thất thanh từ Hoa Viên vang lên. Mọi người trong nhà vội vàng chạy ra ngoài cùng đám vệ sĩ .
_" Thiếu phu nhân".
Quản gia Ân lo lắng tức tốc mang theo cây roi điện. Chết rồi, không lẽ phu nhân lại đụng độ với con thú mà thiếu gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-quyen-cung-sung/2652323/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.