Tiếng gầm gừ phát ra từ bụi cây đâu đó không xa. Cô biết ngay đó chính là con báo đen mà cô đã chơi cùng hôm trước. Thẩm An Nhiên đi đến thì thấy một dàn ghế đá ở đó, đi được vài vòng trong hoa viên cuối cùng cũng được nghỉ, Thẩm An Nhiên đặt mông xuống ghế. Cảm giác thoải mái đến tột cùng, làn gió mát mát đánh những suy nghĩ tích cực của cô.
_" a....mát quá "
Cái bóng to lớn của thứ gì đó từ từ tiến đến chỗ cô, gầm gừ vài tiếng. Lúc Thẩm An Nhiên nhìn thấy lại không chút sợ hãi, trái lại còn chạy đến ôm lấy con vật. Cứ như vậy một người một vật lăn qua lăn lại trên thảm cỏ xanh mướt. Con báo đen kia lúc thấy cô thì không có một chút hung hăng hay có ý định gây hại cho cô.
Nó vươn cái lưỡi ướt đẫm của mình liếm lấy liếm để vào mặt cô, khiến cô ngứa ngáy. Bàn tay nhỏ cố muốn đẩy nó ra nhưng không được, chỉ đành để cho nó liếm.
_" Haha... được rồi Đại Bảo, đừng liếm nữa, nhột quá haha..."
Nghe cô nói vậy, nó như hiểu ý cô liền rời khỏi thân hình bé bỏng của cô. Nó ưỡn người nằm lên đôi chân cô thon dài của cô, dụi đầu vài cái vào người cô, ngụ ý là muốn cô vuốt ve nó. Thẩm An Nhiên cũng không phải tầm thường, cũng biết con Đại Bảo này của cô muốn gì.
Từng ngón tay thon thả luồn lách trong bộ lông mềm mại của nó, khiến cho con Đại Bảo nằm thảnh thơi trên chân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-quyen-cung-sung/2652293/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.