Trên con đường cao tốc đang dẫn đến trường của Thẩm An Nhiên, có hai con người ở trong xe vừa cười vừa nói nhìn khá là vui vẻ.
_" Chú Trịnh, chú chưa có vợ sao?". Thẩm An Nhiên tinh nghịch ngó về phía trước, ánh mắt lấp lánh nhìn Trịnh Hằng.
_" Haha...tôi chưa có vợ đâu thiếu phu nhân"
Cô nhóc này không hề biết câu hỏi này của cô đã chạm đáy nỗi đau của Trịnh Hằng, ở bên Sở Dực bấy nhiêu năm nay rồi, nói thật thì Trịnh Hằng không hề có cơ hội gần phụ nữ, xác xuất bằng không.
_" Tiếc thế, chú đẹp trai thế này cơ mà". Thẩm An Nhiên vừa nói vừa cười, ý như đang ám chỉ anh ta vẫn ế.
Trịnh Hằng gật đầu:_" Được được, là tôi ế được chưa thiếu phu nhân". Trịnh Hằng bị sự đáng yêu của cô đánh bại, chỉ biết gật đầu phủ nhận.
Thẩm An Nhiên cười hí hí như được mùa. Đột nhiên câu nói tiếp theo của Trịnh Hằng lập tức dập tắt nụ cười đó.
_" Thiếu phu nhân, nói thật thì tôi cũng không nên nhìn, nhưng mà lúc nãy hai người kịch liệt thật đó kkk..."
Nghe đến đây, cô lập tức cứng họng không thốt lên lời, gương mặt bỗng chốc ửng đỏ như trái cà chua chín.
Xấu hổ chết mất.
Thẩm An Nhiên ôm mặt lùi lại phía sau, không thèm nói chuyện với Trịnh Hằng nữa. Anh ta nhín cô bé nhỏ qua kính chiếu hậu mà bật cười.
_" Thiếu phu nhân, cô sao thế ??"
_" Ây da, chú Trịnh à! Chú đừng chọc cháu như thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-quyen-cung-sung/2652278/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.