Chương trước
Chương sau
Từ lúc cậu cầm theo cây lau nhà cùng xô nước đi khắp công ty làm vệ sinh, nhận ra Giản Đông Kiều, nhân viên toàn công ti đều che miệng cười trộm, nói xấu cậu.
“Đông Kiều a, có phải cậu và tổng giám đốc mới có giao tình rất tốt không? Nên anh ta mới cho cậu làm cái công việc siêu cấp vĩ đại này? Ha ha ha!”
Này A Dũng chết tiệt! Đã không giúp đỡ thì thôi đi, còn cười trên sự đau khổ của người khác, thực sự là tức chết mà! Dù sao Giản Đôn Kiều tôi đây cũng là một người siêu cấp đẹp trai trong mắt nữ đồng nghiệp chứ bộ; Chỉ là mắng Cổ Ương Thái vài câu hơi nặng thôi mà, vậy mà hắn nỡ lòng nào bắt cậu làm cái công việc này!! Sau này cậu làm sao có chỗ đứng trong công ti nữa đây!
“Khà khà, nhóm người bọn tôi đến đây chúc mừng cậu, có vui hay không a?”
A Dương, A Đông, A Lộng, A Thụy, đám người này thuộc dạng điếc không sợ súng xông vào nhà vệ sinh mà Giản Đông Kiều đang quét dọn, chân này bước tiếp chân kia, rất không lưu tình mà giẫm đầy bùn đất lên sàn nhà mà Giả Đông Kiều vừa mới tốn công lau sạch.
“A! Bọn người xấu này, tôi đã phải mất một giờ để lau dọn chỗ này đấy!” Bọn người này đúng là không có lương tâm mà!
“Cậu làm công việc của cậu, cậu cũng không thể bắt bọn tôi nhịn nha. Như vậy rất là tàn nhẫn đó.”
Giản Đông Kiều càng nghe càng phát điên, cậu nhẹ nhàng khóa cửa nhà vệ sinh lại.
Bốn người thích thú mà giải phóng, bỗng nhiên nghe thấy tiếng cửa bị khóa lại, bọn họ không hẹn mà cùng run một cái.
Giản Đông Kiều cầm lấy đồ cọ bồn cầu chỉ vào mặt bốn người bọn họ, rất giống mấy bà vợ chanh chua đang chuẩn bị mắng mấy ông chồng say xỉn.
“Các người là đồ vô lương tâm, bộ nghĩ dọn bồn cầu là đơn giản lắm hay sao? Nếu tôi không đem cái bồn tiểu xấu xí dơ bẩn này chà rửa thành cái bồn tiểu sạch sẽ sáng chói, thì các người làm gì mà thoải mái đứng đây vừa ‘xả’, vừa hát hả? Tôi đã mất hết mặt mũi trước mặt mấy đồng nghiệp nữ thì thôi đi, các người còn chạy tới đây chế nhạo tôi, được lắm… Tôi không nhịn nữa, xem chiêu!”
Chỉ một lát sau, toilet tầng bảy trong công ty phát ra mấy tiếng kêu thảm thiết.
“Làm sao vậy?” Vị giám đốc mới – Cổ Ương Thái đang đi kiểm tra hoàn cảnh trong công ti, thuận tiện đến xem Giản Đông Kiều có làm việc chăm chỉ hay không, ai ngờ vừa đến lầu bảy đã nghe âm thanh như là heo bị chọc tiết.
Gặp quỷ a!
A Dũng lập tức ngẩng đầu giải thích: ” Ách, bởi vì…”
‘Phịch’ một tiếng, cửa toilet được mở ra, mấy người bên ngoài nhao nhao muốn vào bên trong xem như thế nào, còn chưa kịp nhìn rõ, thì một đám người bên trong đang chật vật chạy ra ngoài.
“Vỡ ống nước rồi!”
Cổ Ương Thái duỗi tay bắt lấy Giản Đông Kiều đang muốn chạy trốn, ” Tôi không phải bảo cậu đi quét dọn nhà vệ sinh sao? Sao lại thành ra như vậy?”
Ống nước chỗ bồn rửa tay bị vỡ, nước phun tứ tung như vòi sen.
“Tôi… Cái này… Nói ra rất dài dòng, cái này là cả một quá trình a…” Giản Đông Kiều có tật giật mình, muốn nói nhưng lại thôi. Cậu nào dám nói người làm vỡ ống nước chính là cậu!
Cậu âm thầm liếc nhìn xung quanh, cái nhóm người gây họa ban nãy đã sớm chuồn không thấy tăm hơi, cậu trong lòng không khỏi cảm thán đây đúng thực sự là bạn xấu mà.
“Nói!” Cổ Ương Thái ánh mắt sắc bén trừng Giản Đông Kiều.
“Hung dữ như vậy làm gì chứ!” Đe dọa cậu làm gì? Từ nhỏ cậu đã bị hù dọa cho tới lớn rồi a, cậu mới không sợ, ” Còn không phải tại anh bắt tôi dọn nhà vệ sinh sao, tôi đâu có muốn ống nước bị vỡ, chính tôi cũng đâu khống chế được nó. Với lại tôi làm sao biết vỡ một cái thì toàn bộ ống nước sẽ bị vỡ đâu? Nếu như anh không bắt tôi dọn nhà vệ sinh, thì ống nước cũng sẽ không bị vỡ, cũng là bởi vì anh, ống nước mới bị vỡ a ; nếu như nó không vỡ thì tất cả mọi người đều có thể đi vệ sinh, bây giờ nó lại vỡ, lần này nhân viên nam đều không thể…”
Trời ạ! Người này như thế nào mà vừa mở miệng thì đã nói không ngừng rồi?.
“Ách xì ──” Giản Đông Kiều bỗng nhiên hắt hơi một cái.
Cổ Ương Thái sửng sốt một chút.
“Ách xì, Ách xì ── “
Cổ Ương Thái lúc này mới phát hiện toàn thân Tiểu Bát Phu đã ướt đẫm, lại bị gió thổi vào tất nhiên sẽ bị cảm lạnh a.
“Được rồi, được rồi!” Cổ Ương Thái lắc đầu một cái, ” Cho dù cậu có nói gì đi nữa, ống nước cũng đã bị vỡ, như vậy cũng coi như cậu đã phá hoại của công, cho nên phí sửa chữa cậu phải chịu tách nhiệm đó, biết không?”
“Cái gì?”
Tại sao muốn một mình cậu trả hết toàn bộ số phí kia? Mấy cái tên phá hoại kia cũng có phần mà, nếu không phái tại A Thụy thân thủ nhanh nhẹn, ngay cái lúc mà cậu đạp một cước thì đã né ra chỗ khác, làm cậu đạp vào ống nước sau đó ‘xèo’ một tiếng, ống nước liền bị vỡ a.
A Dương, A Đông, A Lộng, đặc biệt là A Thụy, Giản Đông Kiều tôi đây xin thề, sau này sẽ là kẻ thù không đội trời chung của các người!
“Tính ra cậu dọn nhà vệ sinh không tới nỗi tệ, tôi đã kiểm tra mấy lầu dưới cũng rất là sạch sẽ, nếu như cậu không có tiền bồi thường, buổi tối đến nhà tôi làm người hầu đi, kiếm thêm tiền a, thấy sao?”
Giản Đông Kiều tất cả thời gian đều tập trung quét dọn lầu bảy, mấy lầu dưới thì do Thuần bà bà dọn dẹp sạch sẽ, thế mà Cổ Ương Thái còn tưởng rằng là do Giản Đông Kiều quét dọn.
Người hầu? Đùa cái vậy?!
Cậu bị Cổ Ương Thái bắt đi quét dọn nhà vệ sinh thì mặt cha mặt mẹ, mặt dòng họ mặt tổ tiên của cậu đều đã mất hết, hiện tại còn muốn cậu đến nhà hắn làm ‘hầu gái’?
Giản Đông Kiều tức đến mức muốn tát vài bạt tai vào hai má trắng nõn của Cổ Ương Thái.
Cổ Ương Thái nhìn Tiểu Bát Phu trước mắt tức giận đến nỗi khuôn mặt biến hồng, thực sự là càng chơi càng thú vị a.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.