Mùa đông năm thứ tư, Cố Thanh Vũ bất ngờ mang thai...
"Hai vạch!?" Cố Thanh Vũ đưa que thử thai lên xem. Sau đó, khuôn mặt ngơ ngác đi ra ngoài. Lục Tử Ngạn nằm ngủ trên giường, cô kéo tấm chăn ra khỏi người anh, bò lên giường "Ngạn tử..."
Lục Tử Ngạn nhíu mày mở mắt, nghiêng đầu nhìn "Chuyện gì thế?"
"Anh có thai..."
"Gì cơ?" Lục Tử Ngạn giật mình ngồi bật dậy, Cố Thanh Vũ vội nói "Em nhầm, ý em là em có thai rồi."
Cô đưa que thử thai cho anh, Lục Tử Ngạn cầm lấy, sau đó chậm trãi đứng dậy, vỗ vai cô "Giỏi lắm, darling."
Cố Thanh Vũ nói "Anh có thích trẻ con đâu." Lúc trước anh có nói tuy tính tình ôn hoà nhưng vẫn không chịu nổi sự phá phách của trẻ con.
Lục Tử Ngạn mỉm cười "Là con của chúng ta, miễn cưỡng chấp nhận. Phải rồi đợi anh một lát."
Lục Tử Ngạn cầm điện thoại, bấm bấm vài số rồi cất tiếng "Này, nói cho anh biết gia đây sắp có con rồi đấy nhé."
Đầu dây bên kia truyền đến giọng nói "Nhanh thế, ui...cơ mà chú lấy vợ bốn năm mới có con. Còn dám khoe?"
Anh hừ mũi, khinh bỉ đáp "Còn đỡ hơn cái người theo đuổi tám năm mới được cưới, cưới về được hai năm lại phải xa vợ mấy tháng. Anh đi tu bao giờ thế?"
Người bên kia bị hạ nhục, giọng điệu có chút tức giận "Anh đây không ăn chay!" Sau đó là tiếng tít...tít...
Cố Thanh Vũ hỏi "Anh gọi cho ai thế?"
"Triệu Doãn." Anh nhếch miệng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-quyen-cua-giao-su/2207597/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.