Bạn của anh đến chơi, ngồi ôn lại chuyện cũ, bọn họ nói rất nhiều về chuyện cấp ba, thấy vậy cô hỏi nhỏ “Cấp ba anh thế nào?”
Lục Tử Ngạn mỉm cười “Rất tuyệt. Năm nào cũng nhận học bổng.”
Ngô Phong cất tiếng “Cậu ta quanh năm được gái đẹp theo đuổi. Nhưng đều bị từ chối, lúc ấy bọn anh còn nghi ngờ giới tính của nó nữa cơ.”
Lạc Kiến hạo dựa vào sofa, chép miệng vài cái “Để tôi nhớ xem, có lần cậu ta còn xém bị hành hung.”
Cô ngớ người, quay sang nhìn anh “Gì cơ?”, không lẽ anh gây sự với người khác?
“Đừng nhìn anh như thế. Không phải lỗi của anh.”
Thời đi học Lục Tử Ngạn tuy không phải là dạng cực kỳ nổi tiếng nhưng cũng xem là người ai cũng biết, vì anh luôn xuất hiện trên bảng tên top đầu tất cả kì thi. Năm lên mười một có một đàn chị lớp trên ngỏ lời muốn làm quen với Lục Tử Ngạn nhưng bị từ chối, vì là hoa khôi nên chị ta rất mất mặt không biết đã nói gì mà bạn trai chị ta đã đến tìm anh kiếm chuyện.
Lục Tử Ngạn mặt tỉnh bơ nhìn anh ta, không có gì là sợ càng chọc tức đối phương, anh ta nói “Nhóc con, mày dám cua bạn gái tao?”
Ngô Phong, Thẩm Duy Thiên và Lạc Kiến Hạo hết sức bất ngờ, mọt sách như anh lại dám cướp bạn gái người khác..
Lục Tử Ngạn tháo mắt kính bỏ vào túi quần, đáy con người đen láy ngạo nghễ nhìn anh ta “Là chị ta tìm tôi, chứ tôi đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-quyen-cua-giao-su/2207589/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.