Vì sợ cô phát hiện nên sáng hôm sau anh đã dậy sớm hơn một chút, nhìn cô gái nhỏ xinh đẹp đang ngủ say sưa thật không nỡ rời. Anh nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ hôn rồi rời khỏi, không biết đã bao lâu rồi anh mới có thể ngủ ngon như vậy.
Anh dặn dò người hầu nấu cháo rồi trở về phòng vscn. Cô tỉnh dậy đã là việc của một tiếng sau, đang mơ mơ màng màng nhớ lại mọi chuyện nhưng chỉ nhớ được đến đoạn kí ức là mình đang tắm nhưng quá mệt mỏi nên ngất đi, sau đó thì thế nào cô không còn nhớ nữa.
Cô gắng ngồi dậy để đi vscn với hàng vạn câu hỏi, “ ai là người đã phát hiện ra và đưa cô ra khỏi đó, ai là người đã thay đồ cho cô, còn có cả thuốc ở trên bàn kia ai là người đã chuẩn bị nó”.
Vì đầu đang còn choáng váng nên cô không muốn nghĩ nhiều nữa nhanh chóng vào nhà tắm vscn sau đó xuống tìm anh hỏi chuyện.
Bước xuống tiến lại nhà tắm điều đầu tiên cô thấy là cánh cửa đã nằm an tọa dưới đất còn không được nguyên hình nguyên dạng, dù rằng rất hoang mang nhưng cô cũng đã nghĩ đến tình huống có người đạp cửa để cứu cô và đến chín mươi phần trăm người đó là anh rồi nên cô vẫn lật đật đi vào.
Vừa bước ra khỏi cửa nhà tắm cô đã bắt gặp anh bê bát cháo còn nóng hổi đi vào, cô trố mắt ngạc nhiên còn chưa kịp phản ứng đã thấy anh lao lại đặt bát cháo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-quyen-chi-danh-cho-rieng-em/3082649/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.