Bình minh ló rạng qua ô cửa, người con trai đẹp như tạc tượng đang ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp trước mặt mình, ngón tay anh không ngừng đưa lên vuốt ve nó.
Y Vy vẫn còn chìm đắm trong mộng đẹp, cảm nhận được mùi hương quen thuộc liền dụi dụi vào hõm cổ ai đó, bàn tay vô thức đặt lên lồng ngực sờ sờ rồi nắn nắn.
“ Có thích không?”
“ Thật thích”
“ Của em tất”
Như nhận ra điều gì đó không đúng lắm, cô mở mắt to tròn hết cỡ vùng ra khỏi vòng tay khiến cho anh có chút mất mát:
“ Anh… anh… sao lại ở trong phòng em, còn… còn … không mặc áo”
Anh cười gian manh bật dậy đè lên người cô, hai tay chống xuống giường: “ Cái gì của anh em đều đã thấy, bây giờ lại e thẹn như vậy”
“ Lúc đấy em chỉ xem anh là bệnh nhân”, cô quay mặt đi xấu hổ nói
“ Thật là không cảm thấy gì”
“ Không có mà”
Anh cầm tay cô đặt lên ngực mình đưa lên đưa xuống maxat một hồi: “ Vậy bây giờ thì sao”
Y Vy vội rụt tay lại, mặt lúc này đã đỏ như trái cà chua rồi: “ Anh, biến thái”
“ Chỉ với mình em”, vừa nói anh vừa cầm tay cô đưa lên miệng mình hôn vài cái, Y Vy tưởng như có luồng điện chạy qua người liền rùng mình một cái, cô định đẩy anh ra nhưng tay đưa lên đến ngực anh lại rụt xuống, bất quá cô lấy hai tay che luôn mặt mình lại mặc anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-quyen-chi-danh-cho-rieng-em/3082618/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.