Không thể phủ nhận rằng, Lãnh Nguyệt là một cô gái phi thường, trong lần gặp đầu tiên Lý Duệ đã nhận ra được điều này, vậy nhưng hiện giờ anh ta vẫn còn cảm thấy lo lắng, bất kỳ ai khi biết tin thân thế của mình bị che dấu hai mươi năm nay, cũng đều không dễ gì chấp nhận được, đặc biệt là những người có thân thế làm cho người khác phải khinh thị, coi thường như thế này.
Suốt cả một đêm không chợp mắt được, Lý Duệ thậm chí còn tự hỏi bản thân mình, có phải mình đã quá tàn nhẫn không. Nói cho cùng thì Lãnh Nguyệt cũng là em gái của Tuyết Nhi, từ trước đến giờ trầm tĩnh luôn luôn là niềm kiêu hãnh của mình, vậy mà khi động chạm đến người con gái mình yêu, thì mình lại hoảng loạn, mất bình tĩnh đến như vậy. Khi đó, Lý Duệ nghĩ Lãnh Nguyệt có quyền biết sự thật, nhưng gã đã quên mất rằng sự thật đó có ảnh hưởng to lớn đến cuộc sống của cô như thế nào. Vậy nhưng, sau khi biết tin xong thì Lãnh Nguyệt vẫn tỏ ra thản nhiên, thậm chí là lạnh lùng, trên gương mặt của cô không có bất kỳ một cảm xúc nào cả, vậy nhưng Lý Duệ hiểu rằng Lãnh Nguyệt hoàn toàn tin tưởng những gì gã đã nói cho cô biết, và đó hoàn toàn là câu chuyện có thật,
Trời đã hừng sáng, Lý Duệ không thể nào chịu được nữa, gã vùng mình bật dậy, chỉnh sửa lại quần áo một chút rồi lái xe đến Bảo Sơn Công Mộ.
Vấn đề của Tân Chí đến tận bây giờ vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-xuat-ngu/3141158/chuong-272.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.