Không cần nghĩ ngợi nhiều, cũng biết vì sự việc ngoài ý muốn màLãnh Nguyệt mới về nước một cách đột ngột như vậy, còn ý đại khái hắn chỉ biết được là cô đã bị thương, năng lực của Lãnh Nguyệt ra sao, thì Diệp Phong biết rõ hơn ai hết, đưa mắt lên khắp nước R, thì đúng là cũng có những địch thủ đáng gờm, nhưng để cho Lãnh Nguyệt bị thương về nước như vậy, thì cũng là chuyện khá là hi hữu.
Vẻ mặt của Lãnh Nguyệt lúc này đang vô cùng hạnh phúc, nhưng khi nghe Diệp Phong hỏi vậy, thì ngay lập tức trầm xuống, tuy đây là lần đầu tiên thất bại trong bảy năm nay, nhưng lại làm cho cô có được một kết quả ngoài ý muốn. Nhưng Lãnh Nguyệt vốn là một cô gái kiên cường, và hiếu thắng, cô cũng vô cùng ân hận vì mình đã quá khinh địch, nên mới xảy ra chuyện như vậy, đây cũng là bài học xương máu của cô trên con đường sát thủ, nhưng bây giờ cô đã xuất ngũ, cô không còn cơ hội để sửa sai nữa.
Lãnh Nguyệt quay sang Diệp Phong, bẽn lẽn thu cánh tay trái lại đáp: "Cũng chẳng có gì cả, chẳng qua là lúc đó em sơ ý quá, chính vì thế mà mới…."
Nhưng hành động này của Lãnh Nguyệt làm sao thoát khỏi ánh mắt sắc bén của Diệp Phong, không đợi cho Lãnh Nguyệt kịp giải thích thêm, hắn đã đưa tay lên kéo cánh tay trái của Lãnh Nguyệt lại, vì khoảng cách giữa hai người là khá gần, cộng thêm hành động của Diệp Phong lại quá nhanh, nên Lãnh Nguyệt chưa kịp phản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-xuat-ngu/3141043/chuong-214.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.