Tiêu Vạn Sơn cũng đã lâu không đến những nhà hàng tầm thường thế này ăn cơm , không có sự bảo hộ của vệ sĩ hắn cũng đã bớt kiêu căng đi nhiều và nghe theo sự sắp đặt của Diệp Phong, nhìn bốn món ăn trên bàn khẽ nhíu mày, không phải là vì từ sau khi trở nên giàu có hắn ăn không nổi những loại thức ăn thế này mà là không thích không khí hỗn tạp ở đây nhưng mà vì con nên đành phải nhẫn nhịn.
Diệp Phong không thèm để ý không ta nghĩ gì, cứ tự nhiên gắp đồ ăn, lát sau mới cười nói: " Xin lỗi, tôi vào nhà vệ sinh một lát."
Hà Tích Phượng biết đây là cơ hội mà Diệp Phong cho cô nói chuyện riêng với Tiêu Vạn Sơn nên khẽ gật đầu, đợi hắn đi khỏi mới bỏ đũa xuống nói: " Chú, rốt cuộc là có chuyện gì thì chú nói đi." Từ lúc ông chú ra lệnh cho vệ sĩ tấn công Diệp Phong ấn tượng của cô về ông ấy đã không còn tốt đẹp như lúc đầu. Mặc dù kết quả vẫn là bên cô thắng nhưng mà không có nghĩa bạo lực là cách giải quyết tốt nhất.
Tiêu Vạn Sơn không ăn miếng nào, cũng nhận ra là Diệp Phong cho hắn cơ hội nói chuyện, bèn nói: " Anh hai cháu bị cảnh sát bắt rồi, chắc là cháu cũng đã biết, ta đến tìm cháu cũng là muốn cháu nói giúp ta một câu, để Diệp gia thả Chi Hạo ra. Dù nó có chỗ nào chưa đúng thì chúng ta cũng là người một nhà, mọi chuyện đều có thể thương lượng, giải
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/dac-cong-xuat-ngu/3140998/chuong-192.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.